Lâm Thanh Dực ôn nhu cười vẻ mặt hiện rõ sự thất vọng: 
“Thứ lỗi cho ta, ta nhận nhầm các hạ với muội muội của ta.” 
“Không nhầm, chỉ là ta không phải nàng.” – Đáp lại hắn là giọng nói lạnh băng nhưng đâu đó là sự ấm ám lạ thường. 
Lâm Thanh Dực khó hiểu nhìn nàng: 
“Ý các hạ là...” 
Không những hắn mà cả Cố Tử Ly cũng ngờ vực. Nhưng rồi bọn họ chợt nhận ra: mượn xác hoàn hồn. Mặc dù có chút khó tin nhưng sự thật trước mắt, không thể không tin. 
Cả hai định thần lại, ánh mắt nhìn nàng vẫn như trước chỉ là một bớt nghi hoặc, một thêm sủng ái. 
Lãnh Thiên Hạ cũng không có ý kiến gì, từng bước chân khẽ vang. 
“Vậy ta có thể làm ca ca của Dạ...” 
“Tùy ý ngươi. Ta đã đáp ứng Lâm Nguyệt Dạ thay nàng làm Dạ nhi khác bên cạnh bảo vệ các ngươi.” 
Lâm Thanh Dực trở nên ôn hòa, đưa tay định xoa đầu nàng nhưng nghĩ rồi lại thôi. 
Thiên Hạ thấy vậy trong lòng lại có chút đau thương, khẽ cười với hắn: 
“Tứ ca...ta có thể gọi chứ?” “Được.” 
“Vậy cũng không cần kiêng dè ta.” 
Thanh Dực cười ôn hòa, do dự một hồi cuối cùng đưa tay xoa đầu nàng 
“Được được, tứ ca nghe muội.” 
Nàng bất chợt cảm thấy ấm áp mà chính nàng cũng không rõ, có lẽ đây là cảm xúc của nguyên chủ, cũng có thể do nàng lần đầu có ca ca yêu thương. 
“Hũ giấm” Cố Tử Ly đứng nhìn ghen tị. Mặc dù biết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-vuong-bi-ngan-hoa-tuyet-the-lanh-vuong-phi/1930649/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.