Đối với Bạo Phong Thần Điểu đang nhìn mình bằng ánh mắt kiêu ngạo xen lẫn một tia hạnh phúc, Nguyệt Dạ vẫn thờ ơ như thể người nó đang nhìn không phải mình. Nàng cùng nó đứng lặng khoảng tầm một nén nhang. Sau đó, giọng nói lạnh nhạt cùng với khí thế ngạo nghễ không đổi của nàng vang lên:
"Người ngươi muốn tìm không phải ta."
"Nhưng ngươi rất giống nàng ta, hơn nữa mệnh bài rõ ràng nói ngươi là con gái nàng!"
Sự thờ ơ và lạnh nhạt thể hiện rõ trên khuôn mặt nàng. Nàng không muốn sống dưới thân phận của một kẻ khác, nàng là nàng. Nếu nàng đã không phải "Lâm Nguyệt Dạ", nàng cũng sẽ không giấu diếm điều đó. Di nguyện của nguyên chủ của thân thể này nàng sẽ thực hiện nhưng tự nhận bản thân là kẻ khác thì không. Khuôn mặt nàng liền trầm xuống.
" Ta không lặp lại những gì ta nói lần thứ hai. Tin hay không? Tùy ngươi."
Sắc mặt nàng trở lại vẻ cuồng ngạo vốn có.
"Còn về ngươi? Được hay không, không quan trọng với ta."
Thực lực nàng bây giờ cũng là tạm ổn, đủ để nàng đối phó với đám phế vật cản đường nàng. Thứ nàng muốn tự nhiên nàng sẽ có. Thứ gì vốn không phải của mình nàng tuyệt không cưỡng ép.
"Ngươi...ngươi..."- Con thần điểu kinh hãi- " Tá thi hoàn hồn!"
"Ngươi cũng không phải ngốc điểu."- Nàng khẽ cười.
Trong mắt nó lộ ra một tia thất vọng. Vốn tưởng tìm được cố nhân, không ngờ lại là đã chết. Tưởng chừng nó đã từ bỏ ý định nhưng một câu sau của nó làm cái ý nghĩ của Nguyệt Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-vuong-bi-ngan-hoa-tuyet-the-lanh-vuong-phi/118372/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.