10
Trình Hi Uyên nói rằng trước đây anh đã thấy tôi trong một “vụ đánh nhau”.
Nói chính xác hơn thì đó là vụ tôi đánh người khác.
Tôi suy nghĩ mãi mới nhớ ra, có lẽ chuyện đó xảy ra khi tôi đang học năm hai trung học.
Lúc đó Đỗ Thời Ý mới chuyển trường đến, có lẽ do mặt trái của hào quang nữ chính nên cô ấy đặc biệt dễ bị một vài bạn học bắt nạt.
Đỗ Thời Ý lúc mười bốn tuổi vốn không có bộ dạng ngổ ngáo như bây giờ. Cô ấy mới vừa quay về nhà họ Đỗ chưa được bao lâu, phải chịu sự xa lánh và phần lớn khi gặp phiền phức chỉ có thể nén giận.
Nhưng mà tôi thực sự rất thích cô ấy và rất nhanh đã trở thành bạn tốt của cô ấy.
Tôi không phải là một người nhạy bén, cho đến nửa học kỳ sau tôi mới phát hiện ra Đỗ Thời Ý trải qua không được tốt. Có một đám người rất đáng ghét vẫn luôn gây phiền phức cho cô ấy.
Bọn họ bắt nạt không thể hiện bằng hành động mà là trong tối ngoài sáng xa lánh và châm chọc mỉa mai cô ấy. Đặc biệt, có một vài bạn học nam mồm miệng không sạch sẽ, một đằng nói cô ấy là con hoang, đằng khác lại tùy ý chế giễu về dáng người của Đỗ Thời Ý để phát tiết những suy nghĩ hoang đường tuổi dậy thì của bản thân. Một số bạn học nữ tỏ ra thờ ơ và lạnh nhạt.
Vào lần đầu tiên tôi nghe được vào điều đó, tôi đã bùng nổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-vat-cua-than-linh/2789987/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.