Thẩm Miên cuộn tay lại thành nắm đấm, chẳng lẽ cô thật sự thua 1 đứa ngốc nghếch như Thẩm Mạn Sơ hay sao, cô không có cam tâm đâu.
Cảnh Tiêu ra ngoài uống rượu rồi xã giao với những người bạn làm ăn của mình, anh uống nhiều nhưng không hề say có lẽ là tửu lượng của anh quá cao .
Bởi vì ngày thường anh hay đi tiếp khách rồi gặp khách hàng rất là nhiều, và anh uống rượu như uống nước lã vậy bởi vậy bây giờ cũng đã quen rồi .
Tính chất công việc chính là như vậy, đôi khi bàn chuyện làm ăn xong là phải uống rượu, biết là bị ép uống nhưng mà anh vẫn phải uống mà thôi ...
Lâu lâu thì cơn đau dạ dày lại tái phát, khi nào đau quá thì anh phải uống thuốc, đến khi hết đau thì thôi ..
Hơn 11 giờ thì Cảnh Tiêu cũng ra về may là có tài xế đi cùng cho nên bây giờ anh cũng không cần phải lái xe nữa. ..
Khi mà anh về đến nhà thì thấy Mạn Sơ vẫn còn xem tivi ở phòng khách ..
" Sao em chưa ngủ nữa " Cảnh Tiêu ngồi xuống rồi dụi đầu vào trong ngực của vợ mình .
" Em đợi anh về".
" Không có anh, em không ngủ được à ."
" Ừm.." Mạn Sơ liền gật đầu .
Cảnh Tiêu lúc này trên người đã đầy mùi rượu rồi, nhưng mà anh vẫn thích cạ cạ vào người của Mạn Sơ .
" Chụt ...chụt ." anh hôn lên trán của cô rồi tiếp đến thì liền hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-tong-cung-chieu-vo-yeu/3742987/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.