🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Bây giờ rốt cuộc là tình hình gì đây chứ ,rõ ràng lúc trước bảo là không thích Cảnh Tiêu và muốn cô gả cho anh ấy . Nhưng khi gả đi rồi thì chị ấy lại muốn giành lại Lệ Cảnh Tiêu, anh ấy bây giờ là em rể của chị ấy mà , nếu muốn thì sao lúc đầu không nói thẳng ra đi chứ ,bây giờ đã không thể cứu vãn được nữa rồi.

" Bây giờ Cảnh Tiêu chính là em rể của chị đấy ."

" Mày gan lắm hôm nay dám trả treo luôn à "

" Em chỉ nói đúng sự thật mà thôi. "

" Thẩm Mạn Sơ tao nói rồi đấy , mày tốt nhất nên buông tay đi nếu không thì này sẽ không yên thân đâu. "

" Tình cảm chị em 20 năm qua chị muốn bỏ sao ."

" Đúng vậy ,tao không muốn làm chị em với mày nữa ."

" Được,vậy tùy chị " . .

Thẩm Miên đã không cần vậy thì cô cũng chẳng cần nữa ,cái này là do chị ấy chọn chứ không phải do cô .

Mạn Sơ sau đó liền chạy vào trong toilet mà khóc, nước mắt cưa chảy ra như mưa vậy ,cảm xúc chính là thứ mà không thể dồn nén được mà ..

Từ trước đến giờ cô điều nhường chị ấy nhưng mà lần này thì không, cô thật sự không thể nhường Lệ Cảnh Tiêu cho chị ấy được, cô và anh ấy điều yêu nhau thật lòng mà. ..

" Ahhh ...sau đau bụng quá đi. ..đã vậy còn trướng nữa. "

Chẳng lẽ là cô tới tháng sau ,à đúng rồi tháng này cô chưa tới ngày nữa mà ,kỳ này lại trễ nữa rồi.

Cả nhà bây giờ đã vài bàn rồi nhưng mà lại không thấy Mạn Sơ đâu cả ,Cảnh Tiêu thì cứ đảo mắt xung quanh nhìn .

" Mạn Sơ đâu rồi ."

" Lúc nãy chị mới thấy con bé ở đây mà ta , chắc là lại ham chơi rồi đi đâu nữa rồi ."

" Vậy sao ."

" Ừm ."

" Cảnh Tiêu chúng ta cứ ăn cơm trước đi , lát nữa Mạn Sơ sẽ vào sau ." Thẩm Nhuần Hà liền lên tiếng rồi sau đó thì rót rượu .

Cảnh Tiêu vẫn không trả lời, cả người có chút sót ruột.

Hồ Điệp lúc này liền bưng nước chấm ra , rồi đảo mắt nhìn trên bàn ăn xem có còn thiếu cái gì hay không .



" À cô có nhìn thấy vợ tôi đâu không ."

" Mạn Sơ sao ."

" Ừm ."

" Hình như là ở trong nhà vệ sinh ."

" Được, cám ơn cô ."

" Không có gì ."

Sau đó thì anh liền đứng dậy rồi đi vào trong toilet, Thẩm Miên không ngờ trong mắt của Lệ Cảnh Tiêu nó lại đáng giá như vậy đấy .

" Lúc trước bảo con gả qua đó thì không chịu, bây giờ thì hay rồi, Thẩm Mạn Sơ nó cứng đầu lắm sẽ không nghe lời chúng ta đâu ,từ lúc lấy Lệ Cảnh Tiêu thì có đem về đây được đồng bạc nào đâu. "

" Ông à có Lệ Cảnh Tiêu ở đây đấy ,nói nhỏ 1 chút đi ."

" Mẹ nói đúng đó ."

" Với lại lúc trước người ta đồn anh ta khác người còn lạnh lùng và tàn nhẫn nữa , chẳng lẽ ba muốn con gả qua đó sao ,với lại con bị bệnh lỡ như bị anh ta hành hạ con đến chết thì sao đây ."

" Vậy bây giờ con nhìn đi Mạn Sơ có chết hay không đây ,trên người bây giờ toàn là đồ hiệu và kim cương mà thôi ."

" Ba đừng có chửi con nữa mà ."

Nói mới để ý trên cổ và tay của nó đúng thật toàn là kim cương mà thôi .

Thẩm Nhuần Hà thấy Mạn Sơ quá là ngu ngốc, lớn rồi mà chẳng biết làm gì cả ,khi lấy chồng rồi vậy mà cũng không biết tính toán hay là đem của về đây gì cả .Nó cứ ru rú ở bên Lệ gia mà thôi, cũng may là còn có của hồi môn chứ nếu không thật sự đã lỗ vốn mất rồi ..

" Con liệu mà tính đi ."

" Con biết rồi ."

Không ngờ bản thân lại bỏ qua 1 mối ngon như vậy nữa, chứ nếu không thì bây giờ vị trí Lệ phu nhân chính là của cô rồi,chứ Thẩm Mạn Sơ làm gì có cửa mà chen vào chứ .

Cảnh Tiêu bước vào toilet thì thấy Mạn Sơ đang ngồi trên bồn cầu .

" Em sao vậy , thấy chỗ nào không khoẻ sao ."

" Hình như em tới tháng rồi. "

" Đau lắm sao ,có ra máu nhiều không. " Cảnh Tiêu quỳ 1 chân xuống nền gạch rồi sờ lên bụng của cô .



" Không sao , cũng đỡ đau lắm rồi ."

" Có bị ướt quần không"

" Không có ,nó chưa ra nhiều. "

" Chúng ta về nhà thôi, không ăn uống gì hết ."

" Lỡ đến đây rồi mà , đừng vì em mà mất vui ,chúng ta ra ngoài thôi ."

" Được không đó ."

" Được mà. "

Sau đó thì 2 người cũng đi ra ngoài .

" Chị hai chị có thể nhường chỗ này cho vợ em được không ."

" Mạn Sơ con qua đây ngồi với mẹ đi ,dù sao chị của con cũng đã lỡ ngồi rồi ."

" Vâng ."

" Anh ngồi đó đi, em qua kia ngồi với mẹ. "

Cảnh Tiêu chưa kịp kéo cô lại nữa thì Mạn Sơ đã đi rồi và anh cũng đành ngồi xuống mà thôi, mong là Mạn Sơ vẫn ổn và Thẩm Miên không quá phận với mình .

" Nào ... nào ...mọi người dùng bữa đi. ..Cảnh Tiêu con ăn đi đừng có ngại ."

" Vâng. "

" Uống với ba 1 ly nha ."

" Được. " Cảnh Tiêu gật đầu rồi cũng nâng ly rượu lên uống .

Mạn Sơ không uống rượu mà chỉ uống nước lọc mà thôi, cô cũng không dám ăn những món có quá nhiều dầu mỡ nữa .

Uống hết ly rượu thì Nhuần Hà lại rót thêm rượu, không biết là ông ta lại muốn bày trò gì nữa đây.

Nhưng mà anh cũng uống rượu và mặc kệ những chiều trò của ông ta ...

Mạn Sơ lâu lâu nhìn anh 1 cái rồi sau đó thì lại nhìn Thẩm Miên ,sắc mặt của cô có chút phức tạp không biết là sắp tới chị ấy lại bày ra những trò gì đây nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.