Sau khi ăn trưa xong thì Mạn Sơ liền trổ tài làm bánh ngọt, dù sao thì buổi chiều cùng về nhà mẹ rồi cô cũng muốn mang gì đó về, bánh ngọt cô làm cũng không tệ hy vọng là cả nhà có thể thích nó .
Làm xong thì cô đưa cho Cảnh Tiêu ăn thử ..
" Anh ăn thử xem nó có ngon không"
" Em làm à "
" Ừm "
" Tại sao phải cực vậy chứ "
" Thì em rảnh mà ,với lại cũng muốn làm cho anh ăn thử, buổi chiều có thể đem cho mọi người cùng ăn. "
" Ừm, để anh thử "
" Vợ à ,em làm rất ngon đó ."
" Thật sao ."
" Thật mà ,em cũng ăn đi chứ ."
" Ừm " .Mạn Sơ gật đầu rồi cũng cầm lên ăn .
" Ngon thật"
" Anh đâu có nói sai đâu chứ ."
" Ừm " .Xem ra thì cũng không có tệ lắm thì phải.
" Mạn Sơ buổi chiều khi về nhà em thì em phải nghe theo anh có được không, anh sợ nhà em sẽ bắt nạt em ,cho nên anh chỉ muốn bảo vệ em mà thôi. "
" Được vậy em nghe theo anh ."
" Nghe anh hết luôn sao ."
" Ừm, chẳng phải lấy chồng thì phải theo chồng à ,anh nói gì thì em cũng nghe nhưng mà cũng đừng có vô lý ."
" Được ."
Sau đó Cảnh Tiêu liền bế cô lên giường .
" Anh định làm gì"
" Yên tâm đi anh chỉ thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-tong-cung-chieu-vo-yeu/3739807/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.