Vừa trở về nhà thì Thẩm Miên đã nổi nóng với đám người làm ở trong nhà rồi, tâm trạng vô cùng khó chịu ..
' Con bình tĩnh 1 chút đi "
" Mẹ à, nếu biết trước như vậy thì con gả qua đó rồi, sao mà Mạn Sơ lại may mắn như vậy chứ .' "
" Lúc trước mẹ bảo con gả thì con không chịu gả ,bây giờ mới biết hối hận sao ."
" Con ..con ."
" Em gái con bây giờ đã gả qua đó rồi, mọi chuyện không thể cứu vãn được nữa rồi .'
' Sao lúc nãy mẹ bảo là sẽ tìm cách giữa con mà .' ".
" Mẹ không nói như vậy thì con chịu về à, không có Lệ Cảnh Tiêu thì sẽ có người khác thôi, mẹ sẽ tìm mối khác ngon hơn cho con ."
" Ở đây Lệ gia có thể nói là giàu nhất rồi đó mẹ .," .
" Chứ bây giờ con muốn như thế nào đây ,Mạn Sơ và Cảnh Tiêu đã kết hôn với nhau rồi, mẹ cũng đâu có thể làm gì khác được đâu ." dứt lời bà liền nói tiếp .
"Phải chi 2 đứa nó không hòa hợp được với nhau thì có thể ly dị ,nhưng mà bây giờ bọn nó rất là hạnh phúc.."
Hạnh phúc! Thẩm Miên đã biết bản thân mình nên làm cái gì rồi, chỉ cần 2 người họ không hạnh phúc là được chứ gì, và Lệ Cảnh Tiêu sẽ là của mình mà thôi .
" Được rồi không nói chuyện này nữa con lên lầu đây ."
" Ừm lên đó nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-tong-cung-chieu-vo-yeu/3739803/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.