Khi mà cô mở chăn ra thì không thấy Cảnh Tiêu đâu nữa rồi, thật sự thì trong lòng của cô bây giờ nó lân lân vui sướng lắm rồi.
Bên ngoài thì e thẹn nhưng mà bên trong thì lại rất vui , Lệ Cảnh Tiêu anh ấy nói là thích mình ..
" Cạch ."
" Em đi đánh răng đi ."
"Ừm " Mạn Sơ gật đầu rồi đi vào trong toilet . .
Lát sau cô đi ra thì thấy Cảnh Tiêu đang đứng dựa vào trong tường .
" Anh đứng ở đây làm gì"
" Thì chờ em "
" Chờ em làm gì chứ " .
" Đi ăn sáng ."
" Hả .."
" Đi thôi, anh đứng đợi em từ nãy giờ rồi đó " Cảnh Tiêu liền kéo cô đi xuống dưới lầu ăn sáng .
" Ăn thôi ."
" Em ăn đi anh đã căn dặn đầu bếp làm cho em đấy "
" Cám ơn anh "
" Em không cần khách sáo với anh làm gì đâu ,chúng ta là vợ chồng mà "
" Nhưng mà lúc trước anh nói chúng ta chỉ diễn mà thôi "
" Có sao "
" Có " Cô liền gật đầu .
" Chắc tại anh sỉn cho nên mới ăn nói tầm bậy đó ,em đừng có để tâm "
" Ừm " Nghe xong thì cô cũng chỉ biết cười mà thôi, nhớ lúc đó Cảnh Tiêu cực kỳ tỉnh táo mà ta ,bộ khi yêu vào là nó thay đổi khác người lắm hả ..
" Em ăn thêm đi đừng có cưới nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-tong-cung-chieu-vo-yeu/3739801/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.