Sau khi truyền máu xong thì Mạn Sơ liền lết thân xác mệt mỏi trở về nhà , tháng nào cũng y như vậy ,cơ thể của Mạn Sơ dường như sắp không thể chịu được nữa rồi.
" Tiểu thư cô sao vậy ,sắc mặt kém quá đi. "
" Hồ Điệp cô pha cho tôi 1 ly trà đường được không ."
" Được chứ , tiểu thư cô lại sofa nằm nghỉ đi ."
" Được, cám ơn cô ." .
Cũng may là ở đây còn có Hồ Điệp quan tâm cô ,chứ nếu không thì cũng không biết xoay sở như thế nào nữa .
4 phút sau thì đã có trà đường nóng rồi .
" Tiểu thư cô uống đi ."
" Đừng gọi tôi là tiểu thư nữa ,gọi bằng tên là được rồi "
" Ừm ."
Cái danh tiểu thư này là có cũng như không mà thôi, trong nhà này đâu có ai công nhận đâu chứ ..
" Cám ơn cô nha ."
" Không có gì đâu, à Mạn Sơ cô vừa mới đi truyền máu về hả ."
" Ừm ."
" Haiz, có nhất thiết phải như vậy không chứ , truyền máu cái kiểu này thì làm sao mà chịu nổi chứ ."
" Không sao đâu , tôi cũng đã quen rồi ."
" Để lát nữa tôi làm vài món bồi bổ cho cô ."
" Ừm " _ Mạn Sơ liền gật đầu .
Sau khi uống trà xong thì cũng cảm thấy đỡ hơn 1 chút rồi, Mạn Sơ cũng trở về phòng của mình .
Không biết còn phải truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-tong-cung-chieu-vo-yeu/3739790/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.