Chỉ Tường được Cố NhânUyên đưa về chỗ trọ, cô đứng ngoài cửa cảm ơn, không có ý định mời anh ta vàotrong nhà.
“Vậy em cứ nghỉ đi, tôi không làm phiền nữa”, Cố Nhân Uyên không có ý kiến gì,chào tạm biệt rồi lái xe rời đi, mọi chuyện đã vậy, anh cũng dứt khoát từ bỏ.
Đợi xe của Cố Nhân Uyên đi hẳn, Kế Chỉ Tường mới lấy chìa khóa trong ví ra mởcửa, ánh mắt thấp thoáng nụ cười khi nhìn xuống bụng.
Chúc mừng cô, thai nhi đã được ba tháng, hiện giờ kết quả siêu âm cho thấy vẫnbình thường. Lời bác sĩ phụ sản thông báo kết quả vẫn còn vọng bên tai, nhữngthông tin này chỉ khiến cô càng thêm đau lòng...
Buổi sáng thức dậy phát hiện bao tử của mình không được thoải mái, tuy vậy KếChỉ Tường vẫn cố gắng đi làm, không ngờ đến trưa, ăn xong phần cơm hộp, cảmgiác buồn nôn buộc cô phải chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo.
Mấy nữ đồng nghiệp vội gọi Cố Nhân Uyên đến chở Kế Chỉ Tường đến bệnh viện cấpcứu, không ngờ sau khi trải qua một loạt các loại kiểm tra sức khỏe mới pháthiện một sinh mạng nhỏ bé đang tồn tại trong cô ngoài dự liệu.
Cũng thật nực cười! Trước đây cô ngày đêm cầu khẩn mà không sao có được một đứacon, mãi đến khi gia đình đổ vỡ, đứa trẻ mới chịu xuất hiện.
Kế Chỉ Tường không thể hiểu được mọi chuyện đã xảy ra với mình!
Làm sao bây giờ? Cô tuyệt đối không nạo phá cái thai đó, nếu vậy... có nên báocho bố của đứa trẻ không? Dù sao dòng máu của anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-tinh-nhan-den-muon/28358/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.