“Ngài muốn cho mình hay để tặng?” Tiểu thư đổi lại phương thức hỏi thăm.
Cao Dịch Khải nhìn giá tiền làm người ta chắc lưỡi hít hà, qua hồi lâu mới lấy lại tinh thần.
“...... Tặng cho người khác.”
“Bạn gái sao?”
“Không...... chỉ là bạn.”
“Như vậy ngài có muốn suy nghĩ kiểu dáng hay không.Đồng hồ này và của ngài chức năng hoàn toàn giống nhau.”
Tiểu thư bán hàng lấy ra một … đồng hồ đeo tay khác, thuần túy mặt ngoài màu đen,cùng đồng hồ đeo tay của hắn đồng dạng thiết kế nhưng có cảm giác chững chạc.
Đồng hồ đeo tay này, hẳn rất thích hợp với hắn.
Cao Dịch Khải liền gật đầu với tiểu thư kia.”Vậy cái này đi.”
“Được,để tôi đem gói, xin ngài chờ một chút.” Hoàn thành một khoản giao dịch, tiểu thư nở nụ cười ngọt nói.
Không đến mấy phút đồng hồ, trên tay Cao Dịch Khải có thêm một túi quà gói đẹp mắt
Nhìn gói quà, vẻ mặt Cao Dịch Khải trong lúc vô tình dịu dàng đi.
Cách đêm thất tịch còn còn một tuần,không biết khi nhận được món quà này,Phạm Quân Thần có vẻ mặt gì, nhất định rất kinh ngạc——
Khóe môi nhếch nụ cười, Cao Dịch Khải căn bản không có phát giác tiểu thư phục vụ đối diện nhìn chằm chằm vào hắn,trên mặt nổi lên say mê đỏ ửng.
Xoay người muốn rời đi,Cao Dịch Khải đột nhiên bị một đứa bé đụng vào.
Đứa bé kia bị đụng phải ngã xuống đất, Cao Dịch Khải theo trực giác vươn tay giúp.
“Xin lỗi, cháu không sao chứ?”
“Không có chuyện gì.” Đứa bé kia đứng lên, ngẩng đầu nhìn Cao Dịch Khải.”Thật xin lỗi. Cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-tinh-nhan-dang-so/1318110/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.