Nhưng giờ phút này nhìn vào con ngươi lạnh lùng của Cao Dịch Khải,hắn không hiểu được Cao Dịch Khải đang suy nghĩ chuyện gì, cảm giác nôn nóng khiến hắn không cách nào khống chế. 
“Không thể,cũng không muốn, để cho tôi đi.” Cao Dịch Khải nhướng mày,cố gắng đẩy Phạm Quân Thần đè lên người. 
Bởi vì chuyện đêm hôm đó,hắn đã nghỉ ba ngày,nay hắn không muốn ngày mai có hậu quả như thế. 
“Nếu như tôi nói không?” Phạm Quân Thần vuốt vuốt sợi tóc trên trán Cao Dịch Khải. 
“Cậu không phải muốn ——” 
“Anh không phải chỉ nghĩ thôi, Dịch Khải.” Có lẽ trong con ngươi Cao Dịch Khải lộ ra bối rối khó thấy,cho nên Phạm Quân Thần mỉm cười. 
“Để cho tôi đứng lên!” Cao Dịch Khải lắc đầu,hắn không thể để cho chuyện riêng của mình ảnh hưởng công việc.Nếu để Phạm Quân Thần tiếp tục nữa,ngày mai hắn tuyệt đối không cách nào đi làm. 
“Yên tâm,anh sẽ cho em 『 đứng lên 』.” Nụ cười mập mờ,bàn tay Phạm Quân Thần trợt xuống,chuyển qua giữa đùi Cao Dịch Khải vẫn không có phản ứng,nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa giống như ám hiệu tiết lộ trong lời nói. 
“Anh ——” Cao Dịch Khải mới nói một chữ,Phạm Quân Thần liền cúi đầu che lại môi hắn. 
Dịu dàng hôn nhưng không cho kháng cự,khiến tất cả kháng cự của Cao Dịch Khải,hoàn toàn hòa tan khi hắn dịu dàng vuốt ve. 
Cao Dịch Khải thở dài chậm rãi nhắm mắt lại, để dục vọng tùy ý cuốn lấy mình. 
☆☆☆☆☆☆ 
Giữa trưa,ánh mặt trời rực rỡ làm người ta hoa mắt. 
Cao Dịch Khải bước ra xe taxi, chỉ một động tác đơn giản mà thôi,đã khiến cho thắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-tinh-nhan-dang-so/1318102/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.