Chương trước
Chương sau
Em có muốn kết hôn với tôi?

Người đàn ông mang vẻ lịch lãm nhìn về phía cô, khóe môi anh cong lên ý cười dường như đã nắm được phần lớn câu trả lời của cô. Tù khoảnh khắc anh ngồi xuống chiếc ghế này anh đã biết chắc được quyết định của cô, cô không có sự lựa chọn nào khác cho lần này.

Lưu Sở Hạ nhíu mày nhìn anh, không phải cô không biết quyền lực của người đàn ông trước mặt nhưng cô có phần ngạc nhiên với lời đề nghị của anh.

- Tại sao?

Ánh mắt cô chạm vào đôi mắt anh, bất chợt cả người cô run lên một cảm giác sợ hãi. Bình thường khi xuất hiện trước công chúng anh lúc nào cũng đeo kính đen nên không ai có thể nhìn thấy đôi mắt của anh. Nhưng ngay lúc này Du Kinh không đeo kính, đôi mắt của anh mang màu đỏ.

Một màu đỏ của máu dường như nhuộm từ vô số người đã chết dưới tay của Du Kinh. Đôi mắt đỏ cùng với dáng vẻ quyền lực cao cao tại thượng kia cô có thể nhìn thấy sâu bên trong đó là hình tượng của một con rồng. Một con rồng chi phối toàn bộ thế lực ngầm, đứng đầu cả một tổ chức, con rồng của quyền lực tối cao.

- Cô đang đứng trên bờ vực sụp đổ của sự nghiệp, chỉ cần để cái tin tức kia trên các trang nhất một ngày nữa thì cô sẽ không còn đường sống.

Trong đôi mắt kia là vẻ tự tin đến kiêu hãnh. Dường như anh đã chắn chắn rằng cô sẽ không thể từ chối nên mới quyết định gặp cô. Du Kinh sẽ không tốn thời gian cho những việc không chắc chắn, đó chính là quy tắc làm việc của anh.

- Tôi có thể giúp cô xóa bỏ tin tức kia.

Sở Hạ ngồi đối diện anh, ánh mắt vẫn hướng về người đàn ông đầy quyền lực kia.

- Chắc hẳn phải có lý do chứ?

Du Kinh trước giờ giúp người nhất định là có lý do, không có lợi cho anh nhất định anh sẽ không động tay. Cô cũng là người trong thế giới ngầm cũng biết được danh tiếng của anh. Chỉ có điều người đàn ông này là kẻ nguy hiểm, cô đến mơ cũng không nghĩ rằng có ngày anh lại đề nghị muốn kết hôn với cô.

- Kết hôn với tôi em có thể vực dậy danh tiếng tôi cũng có thể kết hợp với em mở rộng địa bàn. Cuộc hôn nhân này chỉ có lợi, không có hại.

Sở Hạ cũng là con gái của một trùm buôn vũ khí. Từ nhỏ theo ông học súng cô đã có thể sử dụng thành thạo các loại súng thân thủ cũng không phải dạng vừa. Lớn lên cô thừa hưởng toàn bộ địa bàn cùng đàn em trong thế giới ngầm của ông nhưng rất ít khi xuất hiện. Từ khi ông mất cô cũng rất ít khi hoạt động trong thế giới ngầm. Tuy địa vị của cô trong giới mafia không nhỏ nhưng cô ít khi xuất hiện anh làm sao biết được thân phận của cô?

- Nếu tôi nói không thì sao?

Anh đã biết thân phận của cô thì ván cờ này xem ra cũng nên lật ngửa. Du Kinh mỉm cười, một nụ cười mang ý chế nhạo cô sao?



- Cô gái nhỏ của tôi, em không có quyền lựa chọn.

Anh cầm ly rượu trên bàn lên rồi nhấp một ngụm nhỏ. Người đàn ông này quả thực là quá đáng sợ, đợi đến khi cô gặp nạn liền đưa tay ra giúp đỡ nhưng sâu bên trong đó lại chính là muốn nắm trọn lấy cô. Khi kết hôn với anh cô sẽ phải phụ thuộc vào anh, chuyển nhượng quyền cai quản lại cho Du Kinh, đó là quy định của thế giới ngầm hay còn được gọi là luật ngầm. Sau khi kết hôn toàn bộ quyền lực của người con gái sẽ thuộc về người con trai trên cơ sở tự nguyện, trong trường hợp của cô ngoài mặt là tự nguyện nhưng trong lòng là ép buộc.

- Khá khen cho anh nhưng tôi không cần sự trợ giúp từ anh, tôi có thể tự giải quyết.

Cô cầm lấy túi xách rồi chuẩn bị đứng lên ra về. Cho dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa thì cô cũng không cần bàn tay của Du Kinh nhúng vào cũng không cần sự giúp đỡ của một kẻ nguy hiểm như anh.

- Nếu em dám bước ra khỏi cánh cửa này tôi nhất định sẽ không để cho em còn chân để quay trở lại.

Cô khựng lại trước lời nói của anh. Sở Hạ nhíu mày quay lại nhìn anh, gương mặt mang nét yêu nghiệt nhưng đúng chất một kẻ tàn bạo.

- Anh đang dọa tôi?

Cô trước giờ chưa từng cúi đầu trước ai không lí do nào ngày hôm nay cô lại phải hạ mình trước Du Kinh. Anh mỉm cười đặt ly rượu xuống rồi quay lên nhìn cô, ánh mắt như muốn trói buộc Sở Hạ với uy quyền của một kẻ đứng đầu.

- Tôi không dọa em, tôi chỉ muốn có lợi cho em mà thôi.

Cô lùi lại vài bước, nhìn gương mặt của anh mà có chút khó chịu. Vẻ mặt của anh vẫn rất bình thản, trong tay đã nắm chắc lấy phần thắng.

- Tôi không cần biết anh là ai tôi cũng không cần sự trợ giúp của anh.

Nói rồi cô quay người bước tiếp mặc cho Du Kinh phía sau đứng nhìn theo. Nở một nụ cười quỷ dị anh nhìn bóng dáng người con gái đang xa dần rồi quay người trở về ghế. Du Kinh nhàn nhạt cầm ly rượu lên, gương mặt yêu nghiệt như bước ra từ trong tranh phản chiếu trên thành ly.

- Con mẹ nó, bỏ tôi ra.

Khoảng chừng hai phút sau tiếng cô la hét kêu thất thanh bên ngoài vọng vào. Du Kinh nhàn nhạt đặt ly rượu xuống rồi quay đầu nhìn về phía cửa.

Hai tên vệ sĩ to lớn phải trói cô lại mới có thể mang cô vào bên trong, Sở Hạ không động tay chân liền sẽ động mồm, cô không ngừng gào thét rồi la mắng nhưng rốt cuộc vẫn là bị mang lại vào trong phòng.



- Sao lại trói thiếu phu nhân như vậy? Mau thả cô ấy ra.

Hai tên đàn em nhanh chóng tháo dây trói cho cô rồi đừng ra phía sau. Sở Hạ vừa được bỏ trói liền đứng dậy, cô vặn vẹo tay chân một lúc mới phát hiện ra là cánh tay trong lúc chống cự đã bị xước.

- Anh làm vậy là có ý gì đây?

Cô có phần tức giận nhìn anh, trong lòng sớm đã mất kiên nhẫn với người đàn ông này.

- Ý của tôi chẳng phải em là người hiểu rõ nhất sao?

Du Kinh vẫn ngồi ở ghế không quay ra nhìn cô lấy một chút. Lưu Sở Hạ vốn dĩ không phải người nóng tính nhưng đối với người đàn ông mặt dày này thì cô không thể nào giữ được bình tĩnh. Bước chân nhanh chóng chạy đến phía anh, bàn tay theo đó cũng rút ra một con dao găm ở trên người. Cô đè anh xuống ghế, bàn tay cầm con dao kề sát lên cổ anh.

Người của Du Kinh nhìn thấy cảnh tượng đó lập tức chạy lại gần nhưng khi nhìn thấy bàn tay của anh ra hiệu dừng lại liền lùi về phía sau.

- Có vẻ như tôi đã làm em tức giận rồi nhỉ?

Cô nghiến răng nhìn người đàn ông đang nằm dưới thân nhưng vẻ mặt vẫn không thay đổi lấy một chút. Nụ cười của anh lại càng trở nên bỉ ổi hơn trong mắt cô, người đàn ông này rốt cuộc là muốn trêu đùa cô tới mức nào đây?

- Cho dù anh có là Hắc Sát thì tôi cũng không sợ đâu. Đừng đánh đồng tôi với những ả đàn bà anh đã gặp trước đó.

Sở Hạ giữ chặt lấy tay anh rồi ngồi đè lên eo khóa chặt anh ở phía dưới. Nhưng đối với Du Kinh mà nói thì chỉ cần một chút sức lực liền có thể đẩy cô ra chỉ là anh muốn xem xem con mèo hoang nhỏ này còn muốn làm gì anh nữa.

" Cũng thú vị đấy chứ. "

Khóe môi anh không tắt được nụ cười, nhìn vào đôi mắt giận dữ của cô lại thấy có phần thú vị. Cô không giống với những ả đàn bà luôn muốn trèo lên giường với anh, cô là một cá thể đặc biệt ít nhất là đối với anh ngay tại thời điểm này.

- Lưu tiểu thư nếu tôi đánh đồng em với những ả đàn bà khác thì tôi phải tốn công sức mất thời gian để mời em đến đây sao?

Anh nhìn cô không có lấy một chút lo sợ mặc dù dao đang kề cổ. Theo thông tin mà anh biết thì Sở Hạ còn có bí danh là Hỏa Dực một sát thủ khét tiếng của thế giới ngầm. Chỉ cần được cô chọn làm mục tiêu thì kẻ đó nhất định sẽ không sống quá ba ngày.

- Không cần biết là anh có ý gì nhưng mau thả tôi ra, tôi không có thời gian ở đây dây dưa nói chuyện phiếm với anh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.