Mạc Thanh Yên ném tiểu tử kia vào phòng, "con gọi cho các anh đi, họ đều rất lo lắng cho con đấy."
Tiểu tử kia cầm di động, lăn một vòng trên giường, sau đó bắt đầu nói chuyện với hai anh của cô.
Mạc Thanh Yên ra khỏi phòng, gõ nhẹ cửa thư phòng.
"Vào đi..."
Giọng nói Lệ Đình Tuyệt truyền đến, cô hít một hơi sâu, mặc kệ người đàn ông này có mục đích gì?
Cô nhất định sẽ không để hắn xúc phạm tới con gái mình.
"Lệ tổng tài, hôn lễ hôm nay của anh bị Angela phá hỏng, tại sao anh vẫn bình tĩnh như vậy, đưa con bé đi là có mục đích gì?"
Lúc cô bước vào, trực tiếp tới gần hắn, hai tay chống trên bàn, hai mắt mở to, khoá hắn lại.
Lệ Đình Tuyệt khép sách thương mại lại, cô gái này thật đáng yêu, rõ ràng là cô áy náy, giờ đến chất vấn hắn.
Khi ánh mắt đảo qua, hắn đã bị hấp dẫn, ngực cô gái này to như vậy, còn dám đứng tư thế này để nói chuyện với hắn. Nếu là bình thường, hắn nhất định cho rằng cô gái này đang khiêu gợi hắn.
Nhưng, hắn rất rõ ràng hơn, cô ta không có chút cảm giác với hắn, càng không thể khiêu gợi hắn, cô gái ngốc rõ ràng rất đáng yêu.
"Anh..." Cảm nhận được ánh mắt hắn, hai tay cô chắn lại, sau đó giơ tay lên định đánh.
"Tên lưu manh nhà anh."
Nhưng cũng giống lần trước, tay cô bị bàn tay to lớn của người đàn ông này nắm chặt.
"Là cô cố ý để lộ cho tôi xem đấy chứ."
Hắn nhướn mày, lời nói ẩn chứa tà khí, nói xong không quên quét hai mắt. Không biết tại sao? Hắn luôn luôn vô cảm với con gái. Nhưng nhìn thấy cô gái này lại có chút cảm giác.
Luôn không nhịn được mà trêu đùa cô, muốn nặn một phen.
Mạc Thanh Yên nhanh chóng rút tay về, tránh xa hắn.
"Lệ tổng tài, xin trả lời câu hỏi của tôi."
Cô phát hiện, Lệ Đình Tuyệt là một con quỷ háo sắc, theo tin đồn hắn là nam thần hệ cấm dục, không phải là nhìn có chút đẹp trai. Nếu người khác biết hắn là có tính này, có thể con gái của Lâm Thành đều muốn nhảy xuống biển.
Lệ Đình Tuyệt thấy cô rời xa mình lại càng có hứng thú với cô. Rốt cuộc cô là ai? Có mục đích gì? Tại sao lại phá hỏng hôn lễ của bọn họ, lại muốn như thế nào nữa?
"Nói mục đích của cô trước đi, phá hỏng cuộc hôn nhân thương mại của hai nhà Lệ, Mạc với các người mà nói có cái gì tốt?"
Hắn có thể liên tưởng thương trường như chiến trường, đơn giản chỉ vì làm ăn, vì chút lợi ích.
Mạc Thanh Yên lần này trở về, không muốn nghĩ quá nhiều, chính là muốn phá hỏng hôn lễ của Mạc Thanh Tuyết, khiến cô ta khó chịu. Không ngờ người đàn ông này lại nghĩ nhiều như vậy, con mắt cô khiến hắn ta nghĩ như vậy.
"Việc này tôi sẽ không cho anh biết, có điều trên mặt anh tôi không thấy anh có điểm gì không vui, chứng tỏ anh không yêu vị hôn phu của mình."
Hai mắt Lệ Đình Tuyệt sụp xuống, khóe miệng lộ ra ý cười xấu xa. Đột nhiên đứng dậy đi đến trước mặt cô và cúi người xuống.
Hai tay Mạc Thanh Yên nắm thành nắm đấm giơ lên trước, giống như chuẩn bị đánh nhau.
Ngón tay hắn xẹt qua mặt cô, sau đó ôm cô vào lòng, động tác rất nhanh khiến cô không kịp phản ứng lại. Điều này khiến Mạc Thanh Yên hoàn toàn mơ hồ, mặc dù thân thủ cô không coi là giỏi nhưng cũng không phải kém.
Với tốc độ cùng thân thủ nhanh như vậy của Lệ Đình Tuyệt, chứng tỏ người này từ bé tới lớn đã luyện võ, cô xem như được gặp người trong nghề. Thân thủ của cô trước mặt anh ta cũng không đáng xem.
Cô giãy dụa, "Lệ Đình Tuyệt, buông tôi ra."
Tên háo sắc này, nói chuyện bình thường không được hay sao mà cứ phải lợi dụng cô.
Lệ Đình Tuyệt giữ mặt cô, để cô nhìn hắn. Cặp mắt thâm thúy kia còn lấp lánh hơn ngôi sao trong đêm. Bộ dáng hắn ta quá yêu nghiệt, đẹp như nhân vật đi từ trong tranh châm biếm ra vậy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]