Nhìn thấy cô vất vả như vậy, Lệ Đình Tuyệt muốn làm cánh chim để cô tốt hơn một chút.
Ít nhất về sau không cần bán mạng như vậy, hơn nữa hắn cũng rất thích giữ cô ở bên cạnh mình.
Mạc Thanh Yên trầm mặt, "Lệ Đình Tuyệt, đừng nói chuyện này trước mặt trẻ nhỏ."
Lệ Đình Tuyệt chau mày, "OK, đợi khi nào cô gả cho tôi thì nói với chúng."
"Anh..."
Lúc này cửa phòng bệnh mở ra, hai bé nam đẹp trai đi vào, theo sau còn có một người phụ nữ.
"Ngũ tiểu thư, thật may là cô không sao. Tiên sinh đã đưa dì Tiền và tiểu Văn đến đây, là tôi không chăm sóc tốt cho cô."
Mạc Thanh Yên cười cười, "Không sao, thật sự không sao, cô Lưu cô đừng tự trách mình như vậy."
Cô Lưu chống cái bàn nhỏ lên, đặt bát canh xuống, để trước mặt cô.
Băng Khối và Dương Quang sau khi nói chuyện với Mạc Thanh Yên mới hướng ánh mắt về phía Lệ Đình Tuyệt.
" Cho dù chú cứu dì thì bọn con cũng không cảm kích đâu, chú tránh xa dì ra một chút."
Băng Khối lạnh lùng nói, bàn tay nhỏ bé khoanh trước ngực, không vui nhìn hắn.
Dương Quang cười đầy tà khí, "Chú ơi, dì con rất xinh, cho nên có rất nhiều người theo đuổi. Chú chỉ là một trong số đó, nhưng dì tuyệt đối sẽ không để ý chú. Dì có bọn con là đủ rồi, bọn con sẽ bảo vệ dì, chú đừng có chú ý gì đến."
Hai đứa nhỏ này vừa đến đã áp đảo tinh thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-tien-sinh-a-duong-tinh-duyen-cua-nguoi-tham-roi/2339259/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.