Khuôn mặt nhỏ nhắn của Angela nghe vậy liền ỉu xìu, cái miệng khẽ nhếch.
Kia, vậy con sẽ mau mau lớn lên để cưới mẹ.
Nhìn dáng vẻ vô cùng nghiêm túc của cô bé, Mạc Thanh Yên nở nụ cười, "Được, vậy con phải nhanh nhanh lớn lên, nhưng sau này không được sờ meo meo nữa, nếu không sẽ không lớn được đâu."
Bây giờ cô phải để con bé bỏ thói quen này thôi, nếu không lại xảy ra chuyện giống như hôm qua, cô thực sự sẽ tức chết mất. Cái đồ sắc quỷ Lệ Đình Tuyệt kia, dám lợi dụng lúc cô ngủ chiếm tiện nghi của cô, đồ không biết xấu hổ.
Lệ Đình Tuyệt đang ngồi ăn sáng, đột nhiên bị hắt xì một cái thật to, với tay lấy khăn tay xoa xoa mũi.
Rồi lạnh lùng nói: "Khẳng định là có người đang nói xấu."
Lệ Đình Tuyệt híp mắt liếc người bên cạnh một cái,"Cậu không về nhà, lại chạy đến chỗ của tôi làm gì?"
Người kia lạnh lùng bĩu môi, "Đồ keo kiệt, tôi không phải chỉ ở chỗ của cậu vài hôm thôi sao? Tôi chỉ là không muốn đến khách sạn thôi."
Lệ Đình Tuyệt không cần nghĩ cũng biết, người này khẳng định lại bị nữ nhân truy đuổi nên không dám về nhà.
Mạc Thanh Yên vừa mới buộc xong tóc cho Angela, thì điện thoại của cô liền vang lên. Cô chỉ chỉ vào bên trong, nói với Angela.
Con tự mình rửa mặt, đánh răng đi, mẹ đi nghe điện thoại đã nhé.
Angela là cô đích thân chăm sóc từ nhỏ đến lớn, mọi thứ đều là cô tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-tien-sinh-a-duong-tinh-duyen-cua-nguoi-tham-roi/2339166/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.