Trong thoáng chốc khi cửa phòng đóng lại, Mạc Thanh Yên thở phì phò, lời nói của Lãnh Nhiên là có ý gì chứ?
Thật xấu hổ, xấu hổ quá đi mất. Từ khi nào mà cô cùng Lệ Đình Tuyệt đã trở nên như này, hôn cũng đã bị anh hôn qua, tiện nghi cũng đã bị chiếm không ít.
Haiz, là khoảng cách, nhất định phải duy trì khoảng cách thôi.
Cô tự nhủ như vậy ở trong lòng nhưng lại không phát hiện ra hai tròng mắt đen láy đang nhìn cô chằm chằm, sau đó nhếch môi cười
Tiểu Yên, em đang nghĩ gì vậy? Không phải là nghĩ đến lời nói của Lãnh Nhiên vừa nãy chứ?
Đang nói thì anh vòng tay qua eo của cô siết lấy, cằm để trên vai của cô, cánh môi của anh như có như không chạm đến vành tai nhạy cảm của cô nó sẽ khiến cô chịu không nổi mất. Bị người đàn ông hư hỏng này chọc khiến cô cảm thấy muốn phát điên.
Cô kéo lấy tay của anh và cắn lên nó một phát khiến cho người nào đó phải kêu lên vì đau đớn thì cô mới bắt đầu buông lỏng ra
Này, em cầm tinh con chó sao?
Người đàn ông tự cao tự đại với vẻ mặt xám xịt nhìn lại mu bàn tay của mình, không vui mắng một câu.
Cuối cùng Mạc Thanh Yên thoát khỏi móng vuốt của anh, hai tay khoanh ngực, nhướn mày khiêu khích.
Để cho anh nhớ kỹ, đừng có mà lúc nào cũng chiếm tiện nghi của tôi.
Vết máu đỏ tươi còn hằn rõ dấu răng, có thể thấy rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-tien-sinh-a-duong-tinh-duyen-cua-nguoi-tham-roi/2339144/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.