Miên Dương cũng không ngờ rằng, chỉ vì một câu nói lúc đó của bản thân, lại khiến người chơi trong Linh Vực lần nữa rơi vào tai ương…
Nói thế nào nhỉ? Quả nhiên là thiên sát cô tinh, đi đến đâu, cũng đều vẫn gián tiếp gây họa đến đó.
Ba vị hung thần này, tuy nói đều là thân huynh đệ, nhưng khi đánh lên, quả thật cũng là “lục thân không nhận”, tàn nhẫn đến không nỡ nhìn.
Quỷ vực bao trùm gần trăm dặm đại địa, khiến những người chơi vốn muốn đến đây tìm đường về nhà, đều vô tình bị cuốn vào bên trong, không thể không chật vật chống đỡ.
Tâm tính bọn họ gần như cũng sắp nổ tung, mộng tưởng vỡ vụn, trực tiếp rơi từ thiên đường xuống địa ngục. Cuối cùng đã nhận ra, đường về nhà, quả nhiên cũng không dễ đi như bản thân đã nghĩ.
Muốn trở về, liền trước hết phải xuyên qua quỷ vực của ba vị hung thần!
Trong nháy mắt, từ anh hùng giải cứu thế giới trở thành “yêu nghiệt họa quốc”, nhìn xem ba vị hung thần càng đánh càng hung ác, thậm chí đều xé tay xé chân, nên tàn thì tàn, nên phế thì phế, không tốn mười ngày nửa tháng liền không khôi phục lại được, Miên Dương cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đứng ra.
Nếu không phải vẫn còn quý trọng mạng nhỏ của mình, y cũng đã sớm điên cuồng gào thét: Đừng đánh nữa, nếu các ngươi thích thì cứ việc tháo ta ra thành ba khối đi, mỗi người một khối, ai về nhà nấy, vô cùng công bằng, cũng không cần tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-o-ngay-ben-nguoi/3332402/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.