"Là hướng này sao?" Cũng không trì hoãn thời gian, Miên Dương liền dựa theo phương hướng mà quỷ nến chỉ dẫn, bắt đầu lên đường.
Chỉ có điều, lý tưởng thì rất thiết thực, nhưng thực tế thì lại hoàn toàn không giống như vậy.
Tốc độ di chuyển của y, quả thật là phải dùng ba chữ 'như rùa bò' để hình dung.
Đương nhiên, cũng không thể hoàn toàn trách y được, ai bảo rễ cây xung quanh lại nhiều tới như vậy làm gì.
Tựa như hệ thống nói, con người khi ở trong một không gian hoàn toàn tối tăm, khái niệm về thời gian và khoảng cách sẽ thật sự bị lưu mờ.
Miên Dương không biết chính mình đã đi bao lâu, cũng không biết cụ thể là phương hướng nào.
Mãi cho đến khi, bước chân của y đột ngột giẫm vào khoảng không...
"Đáng chết..." Thầm mắng một tiếng, may thay, Miên Dương vẫn kịp thời phản ứng lại được mà giữ chặt lấy sợi dây mây rũ xuống ở dưới tán cây, không đến mức để bản thân trượt chân rơi xuống dốc đá.
Bàn chân đạp mạnh vào trên sườn dốc, Miên Dương liền cẩn trọng bò lên từng bước một, giây phút đạp lên được đất bằng, y mới nặng nề thở ra một hơi, thầm nghĩ, quả nhiên vận khí của mình cũng không tệ đến thế.
Nào ngờ được, còn chưa để y kịp vui mừng quá lâu, ở phía sau lưng, một thanh âm xào xạc cũng đã đột ngột vang lên, khiến y không khỏi đờ người.
"Nến...nến..."
Đối với giọng nữ vô cùng khó nghe, chẳng khác gì kim loại ma sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-o-ngay-ben-nguoi/2659031/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.