Cố gắng cuối cùng cũng nhận được đền đáp, Miên Dương rất nhanh liền cảm nhận được, dường như có một thứ gì đó đến từ sâu trong linh hồn mình đang bắt đầu trôi đi.
Giữ tư thế này một lúc lâu, chợt cảm thấy có chút mỏi mệt, bất giác, Miên Dương cũng đã choàng cả hai cánh tay qua, ôm lấy cổ hắn.
Bởi vì hai mắt không nhìn thấy, nên dứt khoát, Miên Dương cũng liền không mở mắt ra nữa, trực tiếp nhắm chặt mắt lại.
Không biết có phải ảo giác của Miên Dương hay không, thời khắc này, bên tai y, dường như đã chầm chậm xuất hiện tiếng gió rít gào.
Ban đầu chỉ rất nhẹ, tựa như sóng gợn lăn tăn trên mặt hồ. Nhưng theo dương khí của y không ngừng bị chuyển dời, âm phong tựa hồ cũng đã ngày càng mãnh liệt.
Nếu bây giờ Miên Dương có thể nhìn thấy, y nhất định sẽ bị khung cảnh trước mắt mình dọa sợ. Bởi vì thời khắc này, sau lưng của vị hung thần kia, cũng đã bắt đầu xuất hiện vô số hắc khí, tựa như từng chiếc xúc tua, không ngừng giương nanh múa vuốt.
Quan trọng nhất là, tựa như nhận lấy ảnh hưởng gì đó, lúc này, quỷ vực u ám bao phủ cả mấy dặm không gian này, cũng đã bắt đầu sôi sục, dâng trào, như có hồng thuỷ mãnh thú sắp sửa thức tỉnh.
Tựa như bị dương khí nồng nặc trên người Miên Dương thu hút, vốn đã cách rất gần, Thất Nương cũng đã không hề nghĩ ngợi, tựa như thiêu thân lao vào lửa mà chạy về phía tế đàn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-o-ngay-ben-nguoi/2659025/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.