Sau khi đóng đinh hết bốn con người giấy này, nhìn xem hình thể của bọn chúng, căn bản là vô pháp nhét vào trong ba lô, Miên Dương cũng chỉ có thể để An Vũ Hiên đem bọn chúng thu vào quỷ vực. Tránh cho lưu lại đây, sau này lại bị kẻ ngu ngốc nào đó thả ra.
"Được rồi, bây giờ chỉ cần chờ thôi, nếu một tiếng sau không có người giấy đến tìm nữa, vậy thì chứng tỏ, phương pháp của ta đã đúng rồi."
Nếu việc người giấy phục sinh thật sự là một vòng tuần hoàn vô hạn, vậy thì chỉ cần tìm cách để quá trình đó vĩnh viễn ngừng lại tại một giai đoạn nào đó là được.
Không thể giết, cũng không thể khu trục, vậy triệt để phong ấn đám người giấy này, không để chúng có cơ hội khởi động lại, chẳng phải là đã được rồi sao?
Nhìn như rất tự tin, nhưng trên thực tế, một tiếng kế tiếp, Miên Dương vẫn luôn trong trạng thái thấp thỏm.
May mắn thay, có lẽ vì ở cạnh An Vũ Hiên khiến vận khí tăng lên, suy đoán này của y cũng đã hoàn toàn chính xác.
Sau khi bốn con người giấy kia bị phong ấn, cũng đã không còn bất kỳ người giấy nào đến tìm bọn họ nữa.
Chỉ là, không quá an tâm, Miên Dương vẫn quyết định chờ đợi thêm một chút. Mãi đến gần nửa đêm canh ba, y mới có thể triệt để thả xuống khỏa tâm đang treo cao của mình.
Nhưng cố tình, không để y được thư giãn quá lâu, âm thanh của chủ thần cũng đã lần nữa vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-o-ngay-ben-nguoi/2659001/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.