Lúc Miên Dương tỉnh dậy, cũng đã là gần 9 giờ sáng hôm sau.
Sau khi rửa mặt, thay quần áo, lại ăn một bữa no nê, Miên Dương mới mang theo ba lô của mình, lựa chọn ra ngoài xem xét tình hình.
Cầm Lục Bạc trong tay, nhìn xem từng viên đạn đang lẳng lặng nằm ở bên trong, cảm giác an toàn của Miên Dương quả thật cũng đã được tăng cường hơn bao giờ hết.
Thậm chí, nếu bây giờ An Mạc Diễn ở trong giấc mộng đó xuất hiện ở trước mặt y, y cũng có đủ tự tin dùng một phát súng tiễn lão về trời, căn bản không cần phải vận dụng mấy mưu kế lòe loẹt đó.
Tuy rằng biết chỉ cần bản thân đóng kín cửa, thì quy tắc của chủ thần cũng sẽ có thể ngăn chặn được phần lớn lệ quỷ, nhưng vì để chắc chắn, khi mở cửa, Miên Dương vẫn là cố gắng thả nhẹ âm thanh.
Chậm rãi đẩy cửa gỗ ra, thứ đầu tiên ánh vào mắt y, liền chính là con đường đã bị sương mù xám xịt vây kín, mang theo cảm giác tà dị, bất tường.
Hơi nheo mắt, Miên Dương liền phát hiện, âm đồng của mình, thế mà chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy được một chút hình ảnh mơ hồ. Tầm nhìn bị thu hẹp đến mức chỉ còn lại trên dưới một trượng.
Cẩn thận đưa tay, thò vào trong lớp sương mù trước mắt, Miên Dương liền cảm thấy lòng bàn tay truyền đến cảm giác tê dại, rét buốt.
Rất rõ ràng, giống với bóng tối ở xung quanh A Thất, lớp sương khói này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-o-ngay-ben-nguoi/2658963/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.