Như đang dỗ dành đứa trẻ bị ngã, Tử Thần duỗi ngón tay nhọn ra bóc một viên kẹo sữa, nhét vào miệng cô. Cách anh dỗ dành cô thật đơn giản và vụng về: Ăn kẹo đi, sẽ không buồn nữa. 
Nhưng được dỗ dành như vậy, cô lại như biến thành một chú mèo con. 
Đêm giao thừa năm đó, cô đã không đợi được ông già Noel phát kẹo. 
Nhưng hôm nay lại gặp được Tử Thần Ninh Ninh phát kẹo cho cô. 
Cô nếm được một chút vị ngọt. 
Có thể nói với anh không? 
Nói với anh, hình như sẽ không bị cười nhạo và khinh thường. 
Cứ như vậy, như bị anh mê hoặc, cô từng bước, từng bước tiến lại gần anh, đặt cằm lên đầu gối của con ma cao lớn này. 
Đêm khuya yên tĩnh biết bao. 
Cô nép vào lòng anh, cằm tựa lên đầu gối anh, chiếc áo khoác đen rộng thùng thình bao bọc lấy cô. Những ngón tay nhọn hoắt của Tử Thần như đang vuốt ve một chú mèo con, an ủi cô. 
Nhưng vì không kiểm soát được lực đạo, hơi giống như đang vỗ một miếng bột trong bếp. 
Mèo con bột tuy đầu óc ong ong, nhưng vì cảm động nên không ý kiến. 
Tử Thần thì cẩn thận kiểm soát lực đạo, không đập dẹt đầu cô, thấy đầu cô vẫn tròn thì chỉ cảm thấy mình dịu dàng như nước. 
Đêm khuya yên tĩnh biết bao, trong tiếng đập bồm bộp, trái tim của họ chưa bao giờ gần gũi nhau đến thế. 
Mỗi người đều có câu chuyện của riêng mình. Tử Thần Ninh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-le-quy-may-gio-roi-/3731420/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.