“Tiểu Ngư nhi là của ta, ngươi cút sang một bên.” Cảm thấy tranh giành như vậy quá không có ý nghĩa, Mặc Phong liền dứt khoát rút sạch quần áo trên người Diêu Vũ, để y trần trụi ngồi lên người mình.
Đồng thời, bàn tay cũng di dời, chuẩn xác bắt lấy du͙ƈ vọиɠ đang căng cứng của y, chậm rãi luật động, nhẹ nhàng ma sát lấy.
“Mặc Phong…” Gọi lên tính danh của nam nhân, Diêu Vũ kế tiếp liền đã bị động tác của đối phương làm cho khẽ kinh hô. Bởi vì, nam nhân này cư nhiên lại không chút báo trước, ngay cả y phục cũng không trút sạch liền đã đem dị vật to lớn nào đó đặt lên trên huyệt khẩu khép kín của y, trực tiếp tiến vào.
“A…Ngươi…”
Hoàn toàn há hốc, nói không thành tiếng, tuy đã không phải là lần đầu tiên, nhưng bởi vì chưa được thả lỏng qua, nên Diêu Vũ vẫn có cảm giác căng trướng đến khó chịu, tràng đạo cũng theo phản xạ co rút, khiến dị vật chỉ có thể tiến vào phần đầu.
Phân thân bị nơi ấm mềm kia bao vây, Mặc Phong chỉ có một loại cảm giác vô cùng thỏa mãn, chậm rãi cúi đầu, khẽ ngậm lấy vành tai ửng đỏ, vương chút mồ hôi của y, tỉ mỉ dùng đầu lưỡi mô tả hình dạng của nó.
Đến tận khi cảm nhận được thân thể y thoáng thả lỏng, tính khí trong tay cũng rỉ ra một chút dịch thể, Mặc Phong mới nắm bắt cơ hội, đem toàn bộ phần phân thân vẫn còn nằm ở ngoài kia triệt để tiến thẳng vào trong, đến tận khi kín không kẽ hở.
“A…” Thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-lai-xin-chut-duong-khi/1171357/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.