“Làm sao có thể…” Thấp giọng lẩm bẩm, Phương Hưu liền không tin tà, hướng về phía thi thể của nữ nhân trung niên kia liên tục bắn ra vài phát súng, đem đầu lâu của nàng đều oanh tạc thành một đoàn hồ nhão.
Thế nhưng, làm Phương Hưu phải thất vọng rồi, lúc này, chủ thần vẫn không hề có chút phản ứng gì. Mà xa xa, quỷ vực âm u kia cũng đã nhanh chóng phai nhạt, rất rõ ràng, quỷ huyết đã bị giải quyết xong hoàn toàn.
Thậm chí, Phương Hưu còn có thể nhìn thấy xác chết bị chém thành hai nửa của Tề Dực.
“Không phải nữ nhân này, cũng không phải Tề Dực, như vậy…” Ngay lập tức phản ứng lại, Phương Hưu liền vội ngẩng đầu, nhìn về phía thi thể của Diêu Vũ. Quả nhiên, không ngoài ý liệu liền nhìn thấy y ‘đội mồ sống dậy’.
Nhưng thứ đáng sợ nhất cũng không phải ở chỗ này, bởi vì dưới ánh mắt chấn kinh của gã, bên trong lỗ hổng trên thái dương của Diêu Vũ liền đã có vật thể gì đó bị chèn ép ra.
‘Leng keng’ Viên đạn dính đầy máu rơi xuống đất, lúc này, vết thương của y cũng đang lấy tốc độ khiến người nghẹn họng trăn trối mà khép lại. Thậm chí ngay cả sẹo cũng không để lại.
Lúc này, đôi mắt đang nhắm chặt của Diêu Vũ cũng đã chầm chậm mở ra. Ngay sau đó, con ngươi vốn có chút mông lung đều cấp tốc lấy lại thần thái. Tựa như có cảm ứng, việc đầu tiên mà y làm sau khi ‘sống lại’, liền chính là ngoái đầu nhìn về phía Phương Hưu.
Diêu Vũ chưa bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-lai-xin-chut-duong-khi/1171339/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.