Lúc này, dưới tầm mắt của Tề Dực, sau lưng Diêu Vũ đã chầm chậm hiện lên ba bóng người mơ hồ, nhưng trong nháy mắt cũng trở nên ngưng thực.
Ba thân ảnh hai đen một đỏ, mỗi người đều anh tuấn đến vô thực, tựa như tác phẩm nghệ thuật được tỉ mỉ điêu khắc qua. Nhưng quan trọng nhất chính là, âm khí quanh người bọn họ, đều nội liễm đến cùng cực.
Phải biết, chỉ có lệ quỷ cấp độ cao mới có thể làm được thu liễm âm khí như thế này.
Nhưng dù vậy, đứng đối diện với ba thân ảnh này, Tề Dực vẫn cứ có cảm giác như đứng trước vực sâu vạn trượng, lông tơ trên người đều không kiềm hãm được mà dựng đứng. Bởi vì, đã từng cùng hung thần ký kết quỷ khế, cậu có thể khẳng định, ba thân ảnh kia, tất cả đều là hung thần!
Trên trán, mồ hôi to như hạt đậu không ngừng lăn dài, tâm của Tề Dực đều giống như ngừng đập. Bị ba đôi mắt xám xịt như tro tàn nhìn chăm chú, cậu ngay cả động cũng không dám động, quỷ huyết trong cơ thể đều trở nên yên tĩnh lại.
Nhìn chằm chằm tên tiểu bạch kiểm trước mặt này, sớm phát hiện Diêu Vũ luôn nhìn chăm chú vào cậu, Trác Thiên Hạo kỳ thực đã khó chịu từ lâu. Ánh mắt nhìn cậu cũng càng trở nên bất thiện.
Chỉ là, dẫn trước hắn, Mặc Phong liền đã nhếch miệng, không quá hữu hảo tra hỏi :“Tiểu tử, ngươi vừa rồi là đang doạ dẫm, bắt chẹt tiểu Ngư nhi của ta?”
“Không…không phải…” Đầu lưỡi đột ngột thắt lại, miệng lưỡi lưu loát như Tề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-lai-xin-chut-duong-khi/1171337/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.