Những thân ảnh này, mỗi một người trên thân đều mang theo đầy rẫy sát khí. Vũ khí cùng áo giáp vẫn còn ánh lên bạch quang, trong nháy mắt liền tạo thành một đội quân, đứng thành hàng sau lưng Vệ Tử Khâm, đem Diêu Vũ bảo hộ ở giữa.
Thời khắc này, cảm nhận được không khí trong phòng đã rét lạnh đến mức không thể diễn tả được, ngay cả thân thể của y đều không kiềm được, bắt đầu phát run. Diêu Vũ liền nghe thấy âm thanh của Vệ Tử Khâm đang lên.
“Nhắm mắt lại.”
Hồ nghi nhìn bóng lưng vĩ ngạn trước mặt, ánh vào mắt Diêu Vũ còn có một đạo hắc ám xông thẳng lên trời, mang theo tuyệt vọng cùng vô tận nguyền rủa, tựa như sóng thần đang ập về phía bọn họ.
Trái tim đập lỡ vài nhịp, con ngươi của Diêu Vũ liền chậm rãi mở to. Thậm chí, y có thể cảm nhận được khí tức tử vong đang không ngừng ùa về phía mình. Lệnh tâm linh của y đều không ngừng run lẩy bẩy.
Theo bản năng, Diêu Vũ liền chầm chậm nhắm mắt lại, cuối cùng, tầm mắt liền quy về tối tăm.
Trong bóng đêm, thời gian tựa như được phóng đại vô số lần, khiến người dễ dàng nôn nóng, bất an. Nhất là khi xung quanh còn quá mức yên tĩnh, chỉ còn sót lại tiếng tim đập của y.
Thế nhưng, Diêu Vũ biết rõ, bên dưới sự im lặng đó, lại là một tầng sát cơ dày đặc.
Cuối cùng, tựa như trải qua mấy đời, bên tai Diêu Vũ rốt cuộc cũng vang lên một tiếng ầm vang, như vô số mảnh thủy tinh vỡ tung.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-lai-xin-chut-duong-khi/1171316/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.