Mặc Phong rũ mắt, chậm rãi đứng dậy, nhưng lúc này, ngay khi hắn chuẩn bị rời đi, thì bất chợt, một bàn tay nóng bỏng như sắt nung liền đã kịp thời bắt lấy cổ tay hắn, níu lại.
“Ta…”
“Ta không…hề…ghét ngươi…”
“Ta…ta chỉ là…sợ…ngươi làm ta sợ…” Không biết có phải vì bị mùi hương quái quỷ kia ảnh hưởng, hay do tâm tình tích tụ đã lâu. Lúc này, Diêu Vũ càng nói lại càng thêm ủy khuất :“Ngươi chỉ biết…hung ta…”
Nếu nói Diêu Vũ ghét bỏ đã đủ làm hắn đau lòng, thì hiện tại, y uất ức lên án hắn như vậy, lại càng khiến hắn trở nên luống cuống tay chân, nào dám đi nữa chứ? Vội vã ngồi xuống, giải thích :“Ta không có…”
“Ta chỉ là thích em, cho nên mới trêu chọc em…”
“Trước kia là ta sai, ta không đúng, Tiểu Ngư nhi, đừng giận ta nữa, có được không? Ta sẽ không bao giờ tổn thương em nữa…” Cố gắng để chính mình biểu hiện ra ôn nhu hết mức có thể, Mặc Phong liền dùng ánh mắt chân thành nhìn Diêu Vũ, muốn y tin tưởng.
Chỉ là, hiệu quả tựa hồ cũng không quá cao. Y chỉ là ngây người trong chốc lát, liền đã lập tức lắc đầu :“Nhưng…thế nhưng ta…cũng sẽ…không thể chấp nhận…ngươi được…”
“Tại sao?” Thời khắc này, ngoại trừ hai chữ này ra, Mặc Phong liền đã không còn ngôn từ nào khác nữa.
Quả nhiên, khúc mắc trong lòng y, căn bản là không có cách nào để vơi đi được. Y khẳng định là chán ghét hắn…
Chỉ là, nằm ngoài ý liệu của Mặc Phong, ngay khi hi vọng trước mắt hắn chậm rãi tắt liệm, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-lai-xin-chut-duong-khi/1171310/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.