Nghĩ tới vừa rồi thứ này còn ở trong bụng mình, Diêu Vũ chỉ cảm thấy bao tử cuộn trào, suýt chút lại nôn ra.
Thế nhưng, lúc này, sau khi ‘mê man’ tìm kiếm, không biết bằng cách nào, quỷ anh lại tựa như đột ngột định vị được vị trí của Diêu Vũ.
Con ngươi trắng dã của nó hơi liếc nhìn y một chút, ngay tức khắc liền đã nhe răng, phát ra một tiếng gào chói tai, thân ảnh cũng trực tiếp phóng về phía y.
Tốc độ của quỷ anh rất nhanh, hình thể nhỏ bé khiến nó trong phút chốc liền đã lao đến trước mặt Diêu Vũ. Mục tiêu của nó chính là miệng của y, tựa như muốn theo nơi đó lần nữa chui vào.
Chỉ là, có hai hung thần ở đây, làm sao lại có cơ hội cho nó làm càn được chứ?
Trong khoảnh khắc nó đánh tới, Vệ Tử Khâm liền đã đem trường thương ném ra. Trường thương tựa như có ánh mắt, mũi thương vô cùng chuẩn xác cắm thẳng vào trêи người của quỷ anh, đem nó đóng thẳng vào trêи mặt đất.
“Oe…” Kêu gào một tiếng liền đã bị trường thương đâm xuyên, quỷ anh cũng không chết, mà chỉ giống như lâm vào chết máy. Thần sắc trêи mặt vẫn vô cùng dữ tợn.
Lúc này, để Diêu Vũ tự mình ngồi xuống, Mặc Phong liền đi tới bên cạnh quỷ anh, không hề sợ hãi duỗi tay, dùng đầu ngón tay chạm vào trêи làn da đỏ ngòm của nó.
Ngay tức khắc, không gian xung quanh hắn liền đã bỗng dưng tối sầm, tựa như có hắc vụ che phủ. Mơ hồ có thể nhìn thấy vô số hắc sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-lai-xin-chut-duong-khi/1171297/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.