Chỉ là, mặc cho Diêu Vũ như thế nào kêu gọi, Trác Thiên Hạo đang ngủ say hiển nhiên cũng sẽ không có khả năng đáp lại y.
Cảm nhận được vô số âm khí đang từ phía sau bủa vây tới, Diêu Vũ liền biết, nếu cứ tiếp tục chạy như con ruồi mất đầu như thế này, không sớm thì muộn, y nhất định cũng sẽ bị bắt thôi.
Thời khắc nguy cấp này, không còn khả năng do dự nữa, Diêu Vũ chỉ có thể lựa chọn phương án bết bát nhất mà mình nghĩ ra được.
Không dám chần chừ, gần như ngay khi chỉ vừa hạ quyết tâm, Diêu Vũ liền đã thò tay ra sau lưng, đem khóa kéo cửa ba lô mở ra, thò tay vào trong.
Bởi vì kϊƈɦ thước của vật cần lấy không nhỏ, nên gần như trong nháy mắt, y liền đã có thể sờ tới nó, trực tiếp đem nó lôi ra khỏi ba lô.
Không ngoài ý liệu, trong tay Diêu Vũ lúc này liền chính là hộp gỗ đựng đầu của không đầu tướng quân.
Nhìn xem nó, trong mắt thoáng hiện một tia giãy giụa, nhưng rốt cuộc, Diêu Vũ vẫn là cắn răng, đem nắp hộp mở ra. Hơn nữa, còn trực tiếp đưa tay, đem đầu của hắn ôm lên, ngay cả hộp gỗ đều bị vứt bỏ.
Không ngoài dự liệu, đầu của không đầu tướng quân cũng mang theo đầy đủ tiêu chí của một cỗ thi thể, tỷ như da thịt lạnh băng, cứng nhắc thô ráp.
Bởi vì đang ôm lấy đầu đối phương, Diêu Vũ có thể cảm nhận được rõ ràng tóc đen xơ rối, nhưng lại không chút nào dơ bẩn kia.
Không chút do dự,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-lai-xin-chut-duong-khi/1171290/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.