Chỉ là, thần kinh căng thẳng, nhưng đợi mãi, Diêu Vũ cũng không nhìn thấy được bóng dáng của Mặc Phong.
Trái lại, Tiểu Hắc liền đã trước một bước nhảy đến trêи yên sau của xe y, mang theo vui sướиɠ mà meo meo vài tiếng. Bên trong có thân cận, còn có ý vị như đang lấy lòng. Căn bản không nhìn ra được con mèo chết tiệt này không lâu trước đã từng muốn nuốt y.
“Ngươi đi đi, đi tìm chủ nhân của ngươi.” Mặc dù Tiểu Hắc là hồng y lệ quỷ, nhưng lúc này, có quỷ tân lang chống lưng, Diêu Vũ có thể nói là đảm lượng tăng mạnh, một chút cũng không sợ mà trực tiếp mở miệng xua đuổi nó.
Ai bảo nó là sủng vật của nam nhân đó, có một chủ nhân nguy hiểm như vậy làm chi? Nó ở trong mắt y lúc này, thỏa thỏa chính là một quả bom hẹn giờ lúc nào cũng có thể nổ tung.
Chỉ là, giống với chủ nhân của nó, da mặt của con mèo này cũng đồng dạng vô cùng dày. Đối với lời nói của Diêu Vũ, nó chỉ vờ như không nghe thấy, trực tiếp bám chặt trêи yên xe của y, ngồi yên không nhúc nhích.
“…” Chủ nhân nó cho y sắc mặt thì cũng thôi đi, ngay cả một con mèo bây giờ cũng dám phớt lờ y?
Được rồi, nó không phải mèo bình thường, mà là hồng y lệ quỷ. Nắm tay nó lớn, xem như nó thắng.
Nhìn về cái bóng dưới chân, phát hiện dây xích xung quanh vẫn đứng yên không chút phản ứng, tựa như quỷ tân lang cũng không quá để ý Tiểu Hắc, Diêu Vũ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-lai-xin-chut-duong-khi/1171255/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.