Tiếng bước chân ngày càng đến gần, truyền vào tai Diêu Vũ, mang lên cảm giác căng thẳng càng thêm cường liệt.
‘Thịch’ ‘thịch’ ‘thịch’, thời khắc bóng đen cao lớn của ma ma chủ quản ánh vào trêи màn sân khấu, cùng y cách nhau chỉ vỏn vẹn một tấm ván gỗ, thì rốt cuộc, Diêu Vũ cũng thành công xé nát hết hồng lăng đang bó chặt lấy Mặc Phong.
Nhanh chóng đưa tay đỡ lấy thân thể mất đi điểm tựa mà ngã xuống của hắn, Diêu Vũ liền vội vàng đem cánh tay hắn choàng qua vai mình, hướng về hành lang bên trái bước nhanh.
Trong lòng y âm thầm cầu nguyện, ma ma chủ quản ngàn vạn đừng từ bên trái bước ra. Tốt nhất là trực tiếp đi thẳng vào hành lang bên phải đi.
Chỉ là, lời cầu mong của Diêu Vũ, từ trước đến giờ, giống như đều chưa bao giờ thành công qua.
Y chỉ vừa gắng sức đem Mặc Phong dìu tiến vào hành lang bên trái, thì lúc này, ở ngay sau lưng, ma ma chủ quản cũng đã từ sau vách ngăn bước ra.
Hương son phấn gay mũi ùa tới, khiến sắc mặt Diêu Vũ thoắt cái liền biến đổi. Không chút do dự, thậm chí, cũng không ngoái đầu nhìn lại, đã lập tức vội vã cất bước.
Lúc này, Mặc Phong vẫn ở trong trạng thái ngủ mê. Bởi vì hình thể cả hai không quá chênh lệch, nên thời khắc này, hắn liền không tránh khỏi biến thành gánh nặng của y.
Cùng lúc đó, ở phía sau, thân thể cồng kềnh của ma ma chủ quản cũng đã xuất hiện. Thứ đầu tiên nó phát hiện ra được, cũng liền là ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-lai-xin-chut-duong-khi/1171251/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.