Chỉ là, chưa kịp để tiểu nữ hài mang Diêu Vũ đi, lúc này, một âm thanh khản đặc, như cổ họng bị thắt chặt liền đã từ hành lang truyền tới, khiến bước chân sắp đặt ra của Diêu Vũ không khỏi thu ngược trở về.
“Tư Tư, lão gia ta tới tìm ngươi đây.”
Thông qua khe cửa, Diêu Vũ đã có thể nhìn thấy được hình dạng của người tới. Đối phương vô cùng cao, hình thể lại gầy gò trơ xương, tay chân đều tựa như que củi, bị lớp xiêm y quý giá bên ngoài che đi.
Gương mặt đối phương lại càng hốc hác đáng sợ, hai mắt trợn lồi, con ngươi trong hốc mắt tựa như lúc nào cũng có thể rơi ra ngoài. Trêи môi còn câu lên một nụ cười dị dạng, làm người hoảng sợ.
Nhìn thấy lão đầu này xuất hiện, tiểu nữ hài ngay lập tức liền trốn đến sau lưng Mặc Tư.
“Tham kiến Quách lão gia.”
“Khặc khặc, Tư Tư mau đứng dậy đi, hôm nay bổn lão gia có chút việc bận nên đến trễ, để ngươi phải chờ lâu rồi.” Mặc dù nói sợ Mặc Tư đợi lâu, nhưng thần sắc gấp rút trêи mặt lão lại còn vượt qua cả nàng.
Thậm chí, rũ mắt nhìn hiểu nữ hài, lão đầu liền không hề che giấu mà hạ lệnh trục khách :“Tư Tư, lão gia ta còn có rất nhiều chuyện muốn nói với ngươi. Thời gian của ta rất quý báo, vẫn là để người không liên quan tránh mặt đi.”
Mặc dù ưa thích Mặc Tư, nhưng thân phận sang quý của lão giả, vẫn khiến trong xương cốt lão ẩn chứa tư thái của thượng vị giả mà trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-lai-xin-chut-duong-khi/1171248/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.