Nếu không phải lệ quỷ không thể trùng sinh, Diêu Vũ thậm chí cũng đã cho rằng, quỷ tân lang đã bị người đoạt xá.
Nói tốt là băng sơn nam thần, thanh lãnh cao ngạo đâu? Nam nhân vừa 'mít ướt' lại vừa tâm cơ trước mặt y lại là gì?
Nhưng chung quy, vạn sự không thể tùy tâm, dù muốn hay không, Diêu Vũ cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đem đầu thấu tới, chầm chậm đặt lên môi hắn một nụ hôn.
Học theo hắn lúc ở trên xe đạp, nụ hôn của Diêu Vũ rất nhẹ, tựa như lông chim lướt qua, mềm mại dịu dàng.
Chỉ là, ngay khí nụ hôn kết thúc, Diêu Vũ sắp sửa rời đi, thì bỗng dưng, nam nhân trước mặt lại đột ngột vươn tay, giữ chặt lấy sau ót y, bá đạo áp tới.
Thời khắc này, Diêu Vũ chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng. Chỉ là, chưa để y kịp hồi thần, ánh mắt của y liền đã đột ngột bị một bàn tay to lớn, lạnh băng bao phủ, đem hết thảy ánh sáng đều che lấp.
"Trác đại nhân..."
Bên tai ngoại trừ tiếng gió thổi xào xạc, liền đã không còn bất kì thanh âm nào khác. Nếu không phải bàn tay lạnh lẽo như băng kia vẫn còn dán ở trên mặt, Diêu Vũ có lẽ đã cho rằng, đối phương đã sớm không còn ở đây.
"Trác đại nhân, ngươi đang làm gì vậy, Trác đại nhân..."
Xung quanh không truyền tới động tĩnh gì khác của quỷ tân lang. Lúc này, trong lòng Diêu Vũ lại đột ngột dâng lên một cảm xúc khủng hoảng:"Trác đại nhân, ngươi đừng im lặng như vậy mà..."
"Phu quân, ngươi đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-lai-xin-chut-duong-khi/1171232/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.