Hiển nhiên, Diêu Vũ cũng chỉ là ở trong lòng suy nghĩ một chút, bởi vì y thật sự không dám.
Theo vô số lệ quỷ đến gần, nhiệt độ xung quanh cũng liền ngày càng giảm mạnh. Nhưng dù vậy, mỗi người ở đây vẫn như cũ đầu đầy mồ hôi.
Ánh mắt của đám quỷ quái này rất đáng sợ, đó là một loại tham lam cùng đói khát vượt quá sự tưởng tượng của người thường.
Tựa như bất kì lúc nào, bọn chúng đều có thể điên cuồng đến mức tự ăn thịt chính mình để giảm đói.
Lúc này, Diêu Vũ bất giác lại nghĩ tới từng bát cơm cùng vô số gạo trắng được bày ra ở trước cửa của hầu hết các ngôi nhà mà y từng thấy qua. Sau đó, cũng chợt nảy sinh một suy đoán tương đương đáng sợ...
Đó chính là, quỷ quái trong Minh Thường trấn này đều đã bị quỷ chết đói cảm nhiễm, trở thành đói khát như nó. Cuối cùng, mỗi khi đêm xuống liền bắt đầu ở khắp nơi trong trấn tìm kiếm thức ăn.
Những bát cơm và gạo trắng đó, có lẽ chính là 'tế phẩm' mà những người đã từng sống ở đây chuẩn bị cho lệ quỷ để thế mạng cho mình.
Thế nhưng, có lẽ, theo thời gian dài ăn uống, khẩu vị của đám quỷ quái này cũng đã ngày càng tăng cao. Thậm chí, bắt đầu chán ghét những 'tế phẩm' đó.
Kết quả chính là, máu thịt tươi mới vẫn là khiến bọn chúng ưa thích hơn. Dẫn đến tất cả người trong trấn đều bị thảm sát.
Những người có thể còn sống, hoặc là may mắn, hoặc là trên người đều có bản lĩnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-lai-xin-chut-duong-khi/1171218/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.