"A, này..."
Bị người không chút lưu tình ném xuống đất, Diêu Vũ liền vội vàng theo trên đất bò dậy, phủi phủi cái mông nhỏ của mình. Sau đó mới đưa mắt quan sát xung quanh.
Nơi y đang đứng là nội bộ của một gian lầu các, cụ thể hơn thì là ở nơi cao nhất. Có thể dễ dàng nhìn thấy được mặt trăng vằng vặc treo trên bầu trời, cũng như khung cảnh ở rất xa bên dưới.
Diêu Vũ đứng bên lan can, khẽ rướn người ra ngoài, lờ mờ có thể nhìn thấy một tấm hoành phi cũ kỹ, đính kim thiếp treo ở ngay bên dưới, ghi rõ mấy chữ 'Vọng Nguyệt Lâu'.
Lúc này, nhìn rõ chân diện mục nơi đây, phất phất tay đem mùi bụi bặm ở trong không khí xua tan, Diêu Vũ lúc này mới quay người, nhìn về phía 'người' đứng ở sau lưng.
Lúc này, bộ dạng hung tợn, phát điên của quỷ tân lang đã biến mất, trở về với tạo hình bình thường của mình. Hắn đang đứng ở trong quan tài, cũng đồng dạng nhìn y.
Đây là lần đầu tiên Diêu Vũ nhìn thấy quan tài mở ra, nên cũng không khỏi hiếu kỳ quan sát.
Đồng thời lại có chút khó hiểu :"Đại nhân, tại sao lại mang ta đi tới đây? Nhìn ngươi căng thẳng như vậy, chẳng lẽ...ngươi đánh không lại quỷ con hát? Nhưng hai người các ngươi không phải đều là đỉnh cấp hồng y hay s..."
Chưa kịp nói dứt lời, những lời kế tiếp của Diêu Vũ liền đã bị một cái lạnh lùng liếc mắt của hắn làm nghẹn trở về. Lúc này mới chợt cảm thấy lạnh sống lưng.
Trời ạ, bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-quy-lai-xin-chut-duong-khi/1171190/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.