“Ánh Lâm ca, ngươi tại sao ngủ ở nơi này?” Tối hôm qua Tiêu Kì ngủ vô cùng sớm, cho nên buổi sáng cũng rất sớm thì đã dậy, nhàn rỗi và nhàm chán, đi xung quanh thì gặp Ánh Lâm say rượu ngồi ngoài vườn, thấy Ánh Lâm một người nằm vào bên trong một đống bầu rượu, vì thế vội vàng chạy tới.
Ánh Lâm đối với âm thanh của Tiêu Kì rất nhạy cảm, nghe thấy Tiêu Kì đang kêu tên hắn, liền dụi dụi đôi mắt, nguyên tưởng là mình uống say nghe nhầm, mơ mơ màng màng mở to mắt, thấy Tiêu Kì thật sự đang đứng trước mặt mình, nhất thời trong lòng vừa mừng vừa sợ, lo lắng ở trong long nhất thời cũng nổi lên, nghĩ đến chuyện đêm qua của Tiêu Kì cùng Hàn Nhiên, tâm Ánh Lâm một trận quặn đau. (Éo, chuyện gì =.=)
“Hoàng Thượng hắn không có ở bên cạnh bồi ngươi sao?”
Bị Ánh Lâm hỏi như vậy, Tiêu Kì mới cảm giác sự tình không thích hợp, nhưng hắn không hy vọng Ánh Lâm vì hắn mà lo lắng, u buồn của Tiêu Kì hạ xuống, quyết định đối Ánh Lâm nói dối. “Hoàng Thượng còn ở trong nội thất, ta cảm thấy được có điểm buồn, vì thế đi ra đi một chút. Ánh Lâm ca, ngươi cả đêm hôm qua đều ở nơi này sao?”
Tiêu Kì vươn tay, sờ sờ trán Ánh Lâm, lại thu hồi tay, nói “Hoàn hảo không có phát sốt, Ánh Lâm ca, ngươi tại sao kô chịu hảo hảo chiếu cố bản thân a?”
“Kì kì, cuộc sống trong cung, ngươi có vui vẻ không?” Ánh Lâm tận lực khắc chế vẻ mặt bi thương của bản thân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-ngoc/85331/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.