🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong căn nhà sàn đơn sơ trên đỉnh đồi nọ, có hai kẻ ngốc, cùng ướt sũng…



Kẻ ngốc thứ nhất nói với kẻ ngốc thứ hai, giọng bực bội:



-“Xe cậu đâu? Đậu ở ngay ngoài bản phải không? Ở đó có chỗ cho xe ô tô đấy…”



Sợ có người lo lắng, kẻ ngốc nọ chỉ gật đầu. Vậy mà cô vẫn cáu:



-“Cậu có biết là bão lớn lắm không? Cậu có biết là nguy hiểm lắm không? Tôi đã nói rồi, người ta bảo “ngu thì chết”, với cậu, đúng là không sai vào đâu được!”



Anh thấm dầu vào, xoa đều, lẩm bẩm:



-“Em thì có khác gì, đã bảo đứng trên đấy đợi anh, lò dò đi xuống, có mỗi đi từ trên xuống dưới thôi, cũng bầm dập hết cả còn gì…”



-“Cậu nói cái gì thì nói to ra xem nào, lí nha lí nhí!”



Ai đó bực, quát to. Ai đó ngậm ngùi.



-“Không có gì, là anh sai, anh ngu, anh thật ngu, thật đáng chết, vì anh mà…em khổ…”



Phong nói, giọng trầm xuống, anh nhận lỗi nhanh quá, cô chẳng thể nào mà bắt bẻ được nữa.



-“Đỡ đau chưa em?”



Từ nãy tới giờ, cứ anh anh em em, đúng là làm cô phát ngượng mà, đành trả lời cộc lốc.



-“Đỡ rồi! Nói đi, cậu tự dưng tới đây có việc gì?”



-“Anh vừa đọc một câu chuyện rất hay, muốn kể cho em nghe!”



-“Chỉ có thế thôi?”



-“Ừ!”



Nguyệt Dương nhìn tên dở hơi trước mặt, choáng! Nhưng vì ánh mắt anh quá đỗi trìu mến, quá đỗi dịu dàng, cô đành gật đầu.



-“Truyện kể

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-nao-em-khong-biet-2/1914272/chuong-67.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.