"Hoắc Thâm, anh ngây thơ quá"
Từ sau hôm Giang Kỳ tới công ty náo loạn, quan hệ giữa Hoắc Thâm và Lê Úc vừa mới dịu đi được một chút thì lại trở nên cứng ngắc, Hoắc Thâm hận tới nghiến răng, chỉ mong có thể chém Giang Kỳ vạn đao.
Thời gian trôi qua nhanh, bụng Lê Úc ngày càng lớn, cậu cũng chuẩn tiến vào giai đoạn sinh con, chẳng qua là mấy ngày gần đây đứa bé không chịu nghe lời, nửa đêm luôn đá bụng Lê Úc, cậu bị đá thấy không thoải mái, nửa đêm tỉnh giấc vì bị đau, phải ngồi dậy bật đèn đầu giường xoa bụng một hồi an ủi đứa bé mới được.
Hoắc Thâm không hiểu sao tỉnh dậy, đi tới thấy cậu ngồi ở đầu giường liền hiểu bảo bảo lại đá cậu ấy rồi, anh cầm ghế đi tới cạnh giường ngồi xuống, bàn tay xoa xoa bụng Lê Úc nói nhỏ: "Oắt con, nửa đêm không ngủ lại ở trong bụng đá ba ba con thế à, chờ con ra ngoài xem ba có thu phục được con không"
Không biết cốt nhục liên tâm hay gì, đứa bé hình như cảm thấy Hoắc Thâm thật có sức "Uy hiếp" nên không còn đá lung tung nữa.
"Ngủ đi" Hoắc Thâm đỡ Lê Úc nằm xuống, đắp lại chăn cho cậu rồi tắt đèn.
Anh kéo chiếc sofa nhỏ trong phòng lại gần giường rồi nằm xuống: "Anh ở đây trông coi, bảo bảo cũng không còn đá nữa, em ngủ đi"
"Ừm" Lê Úc nhìn Hoắc Thâm cao 1m8 chen chúc ở chiếc sofa bé xíu không khỏi chút chút đau lòng
"Hay là anh lên đây nằm đi"Lê Úc định dịch vào trong thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-minh-chi-thuong/169877/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.