Hoắc Thâm vội vàng đem dép tới cho cậu rồi khoác áo của mình cho Lê Úc: "Buổi tối ăn đồ ngọt không tốt cho răng, ngày mai anh mua cho em được không?"
"Không được" Lê Úc lắc đầu như hờn dỗi mà đá văng dép ra: "Em bây giờ muốn ăn bánh trứng có phết nho khô bên trên cơ"
Lê Úc chép miệng rồi lại đưa tay lên xoa bụng mình: "Nói không chừng bảo bảo cũng muốn ăn đó"
Đối với loại đột nhiên muốn ăn nửa lúc nửa đêm như này, Hoắc Thâm cũng đã hỏi bác sĩ. Bác sĩ nói đây là hiện tượng sinh lý bình thường của thai phụ. Cậu ấy đặc biệt muốn ăn một loại thức ăn nào đó tại một thời điểm bất kì, có thể được coi là ngon nhất trong tiềm thức, món cậu ấy ăn đôi khi cậu ấy không hề hay biết và kèm theo đó là một số cảm xúc nhỏ nhặt không nằm trong tầm kiểm soát của người đang mang bầu, họ sẽ thèm ăn hơn, lúc này phải làm thỏa mãn khẩu vị của thai phụ
Hoắc Thâm bất đắc dĩ ôm ngang Lê Úc lên trở lại giường, xoa đầu cậu rồi nói: "Được rồi, Tiểu Úc cùng bảo bảo ở nhà ngoan ngoãn đợi anh, giờ anh sẽ đi mua, được không nào"
Lê Úc ngoan ngoãn gật đầu, Hoắc Thâm lại tiết ra một ít pheromone giúp Lê Úc ổn định tâm tình, lấy chìa khóa rồi mở cửa ra ngoài.
3giờ sáng, cửa hàng bánh ngọt xung quanh đều đã đóng cửa, Hoắc Thâm phải lái xe đi một đoạn xa mới tìm được cửa hàng bánh ngọt 24giờ để mua bánh trứng cho Lê Úc, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-minh-chi-thuong/169875/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.