Chiều hôm sau khi Catherine từ trường trở về Horizons, cô nhận thấy ngôi nhà có gì đó là lạ. Các cô gái cứ lởn vởn ra vào. Tất cả mọi người đột nhiên nhiệt tình một cách thái quá. Họ bảo cô lên gác học bài của cô ngay đi, đừng lo lắng đến việc dọn bàn - Vicky sẽ làm giúp cô điều đó. Một người ngỏ lời sửa móng tay giúp cô còn Marie thì bảo:
- Này, chị Catherine, em sấy tóc cho chị nhé? Em thạo việc ấy lắm, chị biết mà.
- Chị làm sáng nay rồi, cám ơn.
Marie đứng sau lưng Catherine làm ra bộ giận dỗi, rồi cô đưa ra một loạt câu hỏi, nào là Catherine đã bao giờ đeo lông mi giả màu mận chín, đã bao giờ đánh phấn má màu trái mơ, dùng son viền màu trắng hay chưa? Lúc Catherine xuống nhà dưới ăn tối tất cả các cô gái đều nhìn cô vẻ dò xét.
- Được rồi, các bạn, tôi biết các bạn định làm gì. Marie đã nói cả rồi, đúng không? Nhưng đây đâu phải là một cuộc hẹn hò, vậy đừng có hiểu như thế. Đúng, có người sẽ đến gặp tôi, nhưng tôi vẫn sẽ là tôi như ngày thường thôi. - Catherine đứng đó, đối diện với những con mắt tò mò, vẫn mặc nguyên chiếc quần bò bạc và chiếc áo sơ mi thụng được may bằng nỉ.
- Mặc nguyên như thế này á! - Marie phản đối.
- Thế này thì có gì không ổn chứ.
- Có lẽ không phải cho một trận đấu bóng đá.
- Tại sao tôi lại phải ăn mặc loè loẹt chứ? Tôi nói với các cậu rồi, đó không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-loi/43684/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.