Những ô cửa nhà Forrester hắt ra những vùng ánh sáng lấp lánh trên mặt tuyết ở bên ngoài. Mỗi cây cột ở mặt tiền đều được trang trí bằng một chuỗi hoa được kết từ những dây leo, những chiếc lá phong, những bông lúa mì, và những dãi băng màu hồ đào. Tuyết phủ một lớp mỏng trên khắp trốn và Catherine ngạc nhiên khi thấy một người giúp việc mặc đồng phục đang quét tuyết trên lối đi trải sỏi.
Cô có thể thấy bàn tay kinh nghiệm của Angela đã sắp xếp công việc như thế nào và tự hỏi không biết còn những điều ngạc nhiên nào nữa đang chờ cô ở trong kia. Catherine cố nén cảm giác quen thuộc như được trở về nhà. Cô cũng phải nén cả hồi hộp đang làm tim cô đập nhanh hơn trong lồng ngực. Không phải cái ngày không thể tin nổi này đang xảy ra. Tuy nhiên mùi thơm từ những nhành sơn trà trên tóc cô là thật. Và chiếc nhẫn kim cương trên tay cô cũng là thật, chiếc nhẫn lớn đến nổi cô không thể xỏ găng tay qua nó được.
Người giúp việc mỉm cười, mở cửa, trong khi Catherine cố trấn áp cảm giác điên rồi khiến cô tưởng rằng mình vừa bước xuống từ một cỗ xe tứ mã.
Angela cùng Ada xuất hiện, tay trong tay, và cả hai người cùng ôm choàng Catherine, trong khi Angela thì thầm vào tay cô bí mật.
-Khẩn trương lên. Bọn ta không muốn mọi người nhìn thấy con ở chỗ này.
-Nhưng, Steve – Catherine cố liếc qua vai, hoảng sợ vì bị thúc đi mau qua phòng đợi. Tiếng cười của Angela vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-loi/2380003/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.