Ông bà Vương ở Thạch Kiệt đều là giáo viên tiểu học, có một cô con gái tên Vương Mạn Xuân, cũng có một cháu gái tên Vương Tiểu Bình.
Thưở niên thiếu, Vương Mạn Xuân yêu một tên bảo kê người Hồ Nam, bị ông bà Vương ngăn cản quyết liệt, sau lại dám bỏ nhà ra đi cùng tên đó, ông bà Vương dứt khoát từ cô con gái ngỗ nghịch. Ba tháng sau, Vương Mạn Xuân ôm bụng bầu trở về, nói là trên đường gặp nạn, tên bảo kê kia đã chết, đứa con trong bụng là sản phẩm của một vụ cưỡng hiếp, chẳng biết bố nó là ai, cũng chẳng có tiền để phá thai nên để tới lúc này. Phần vì thương con gái phận bạc, phần vì ông bà Vương là người theo đạo Phật, không nỡ bỏ đi một sinh linh vô tội, Vương Mạn Xuân lại được sống trong nhà họ Vương, chờ ngày đứa bé ra đời. Vương Tiểu Bình sinh ra vào một ngày tháng 5 đẹp trời, cái tên khiêm nhường của cô cũng là ông Vương đặt cho, Tiểu trong nhỏ bé, Bình trong bình an.
Đứa con gái nhỏ chưa dứt sữa, Vương Mạn Xuân khi đó 18 tuổi, trung học bỏ dở, không thể xin được công việc gì, mà đồng lương còm cõi của ông bà Vương chẳng thể cáng đáng nổi bốn miệng ăn, Vương Mạn Xuân quyết định làm nghề gái nhảy ở các vũ trường lớn, dùng cái vốn tự có để nuôi thân. Ông bà Vương là người học thức, chịu không nổi cái cảnh giấy rách mà lề cũng rách, làm mọi cách thuyết phục con gái, nhưng Vương Mạn Xuân cũng không màng. Tiểu Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-loi-dieu-dieu/2473563/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.