Để chứng minh tính chân thật của cú điện thoại kia, tôi hung hăng tự véo mình một cái, cũng bởi vì vậy mà lúc sau tắm trong vòi hoa sen, tôi còn cảm giác bắp đùi của mình hơi hơi đau. Nước đổ ập xuống rũ bỏ một tia buồn ngủ cuối cùng của tôi.
Con người của tôi, từ trước đến nay không thích đến muộn, thực tế lúc này đối với người hẹn ăn sáng kia, tôi lại càng không muốn mình đến muộn, cho nên từ lúc tôi rời giường cho đến khi tắm rửa, lại đến lúc mặc quần áo xong xuôi, thời gian không quá 25′.
*Mình từ lúc rời giường cho đến lúc đi làm tổng cộng 10'...
Lúc xuất phát, tôi có nhìn qua cửa phòng ngủ còn đóng chặt của Hoa Miêu, cô ấy có lẽ vẫn còn đang ngủ say, tôi cũng không muốn đánh thức cô ấy, do dự một chút, tôi trở về phòng, từ trên Laptop kéo xuống một trang giấy nhớ, vội vội vàng vàng lưu lại cho cô ấy một vài lời nhắn nhủ, sau đó đặt ở trên bàn trà phòng khách.
Tôi không nói cho cô ấy biết Kiều Tư Vũ hẹn tôi đi ăn sáng, cũng không vì lý do gì, chẳng qua là cảm thấy tạm thời không cần nói cho cô ấy biết.
Tôi đã đến nơi hẹn Kiều Tư Vũ, lúc tiến vào cái nơi đầy những chiếc ghế xa hoa khí phái kia, tôi cảm thấy chán nản, tiếp theo thì há hốc mồm. Lý do tôi chán nản là gì, là cho dù tôi đây đã giành giật từng giây, chị ấy vẫn tới trước đợi tôi. Còn há hốc mồm vì sao, vì sự rộng lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-hoa-huu-khoi-phong-hoa-le-lai-no/1419404/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.