Lúc ăn khuya, cảm xúc Đường Tuyết sa sút rõ ràng. Dụ Ngôn và Lê Ngữ Băng cũng không hiểu đầu đuôi sự tình nên cũng không biết làm sao an ủi cô. Lê Ngữ Băng có ý khuyên cô uống chút rượu, nhưng Dụ Ngôn ở đây nên cũng không nói.
Ban đêm trở ký túc xá, Lê Ngữ Băng nhắn cho Liêu Chấn Vũ một tin.
Lê Ngữ Băng: Biên Trừng là ai?
Liêu Chấn Vũ: Bạn học cao trung, thế nào?
Liêu Chấn Vũ: Là lão đại nói với cậu sao?
Lê Ngữ Băng: Cậu ta sắp tới Lâm đại.
Liêu Chấn Vũ: Vì cái gì?
Lê Ngữ Băng: Tôi cũng không rõ.
Liêu Chấn Vũ: Để tôi hỏi một chút.
Liêu Chấn Vũ tìm bạn học cũ nghe ngóng, cuối cùng thành công thu hoạch tình báo, tranh thủ thời gian báo cáo cho Lê Ngữ Băng: Là vì sắp tới có tranh tài diễn thuyết Anh Ngữ, cả nước quyết định tổ chức ở trường mình. Tôi quên mất, Anh Ngữ của Biên Trưng rất tốt.
Lê Ngữ Băng: Ừ.
Lê Ngữ Băng tra xét bảng giờ giấc diễn thuyết một chút. Tổng quyết sẽ được diễn ra vào buổi sáng ngày kia, hay nói cách khác, người gọi Biên Trừng đó chậm nhất là ngày kia sẽ đến Lâm đại.
Xem ra Đường Tuyết không giống như là sẽ chủ động liên hệ Biên Trừng, cũng không biết người kia có muốn dây dưa hay không?
Lê Ngữ Băng ngồi trên ghế, chân dài trùng điệp, cầm cái cằm trầm tư. Cậu hơi hi hí mắt, ngón tay thon dài vô ý thức chùi môi, nhìn như tên biến thái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-hap-duong-phen/2441688/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.