🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lê Ngữ Băng phát hiện, sau nhiều năm không gặp, Đường Tuyết một chút cũng không thay đổi.

Vẫn cứ vô lại như vậy.

...

Giữa trưa tan học, Đường Tuyết lại nhận được điện thoại của Lê Ngữ Băng, yêu cầu cô đến viện Thiên văn học tìm cậu, sau đó hai người cùng tới căn tin.

Đường Tuyết trừng mắt. Người này thật sự coi mình là hoàng đế hả? Chờ cô đi nghênh giá?

"Lê Ngữ Băng, cậu là chó sao? Không có người dắt thì không thể ra ngoài?" Cô châm chọc qua di động.

Lê Ngữ Băng thản nhiên nhả ra ba từ "Tôi chờ cậu", rồi tắt máy.

Đường Tuyết triệu tập đồng bọn là Liêu Chấn Vũ và Hạ Mộng Hoan, người đông thế mạnh, cô hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, cảm thấy mình là hóa thân của chính nghĩa, đi đến viện Thiên văn học, từ rất xa đã thấy Lê Ngữ Băng đứng ở cửa lớn. Không có biện pháp, ai bảo người này quá bắt mắt.

Liêu Chấn Vũ cưỡi "con cừu nhỏ" xiêu xiêu vẹo vẹo đi bên cạnh Đường Tuyết, khi nhìn thấy Lê Ngữ Băng, cậu ta hơi lo lắng hỏi cô: "Lão đại, hình như cậu ta còn cao hơn tôi? Cậu ta cao bao nhiêu?"

"Hình như là 1m88. Hồi nhỏ cậu ta không cao hơn mình bao nhiêu, không biết ăn gì mà lớn như vậy. Tôm nhỏ biến thành tôm hùm, chậc chậc chậc."

Liêu Chấn Vũ thoáng hâm mộ: "Cậu ta úp rổ chắc tốt lắm."

Lúc này, Lê Ngữ Băng cũng phát hiện ra bọn họ, cậu ngoắc ngón tay với Đường Tuyết.

Liêu Chấn Vũ không phục: "Coi lão đại tôi là chó ư?"

"Cậu câm miệng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-hap-duong-phen/102013/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lê Hấp Đường Phèn
Chương 14: Không biết xấu hổ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.