Đường Tuyết bị Lê Ngữ Băng hù sắp chết, ngoan ngoãn được hai ngày, ngày thứ ba, khi cô bảo Lê Ngữ Băng mua socola trứng cho mình, cô còn phá lệ đưa Lê Ngữ Băng vỏ trứng, bày tỏ sự quan tâm nhân đạo với cậu.
Lê Ngữ Băng: "..."
Thật là cảm động.
Lại qua vài ngày, mặt Lê Ngữ Băng đã hoàn toàn bình phục. Cuối cùng cậu không bị biến thành mặt rỗ, chỉ là bên phải sống mũi có thêm một nốt ruồi nho nhỏ màu mâu, khá gần mắt phải. Nếu nói ánh mắt cậu tựa như ánh trăng thì nốt ruồi này chính là một ngôi sao nhỏ cách mặt trăng xa tít.
Ừm, rất đẹp mắt.
Đường Tuyết chạm vào nốt ruồi này, hỏi Lê Ngữ Băng: "Cậu còn đau hay không?"
Đầu ngón tay của cô bé mềm mại, Lê Ngữ Băng không quen vội quay đầu, chẳng nói chẳng rằng.
"Lê Ngữ Băng, chúng ta chơi đóng vai gia đình đi!"
"Mình không..."
Còn chưa từ chối dứt lời, Lê Ngữ Băng đã bị Đường Tuyết kéo đi.
Trên tivi gần đây đang chiếu bộ phim "Thâm cung nội chiến", Đường Tuyết tập hợp một đám trẻ, cô làm Hoàng thượng, những người khác làm phi tử, Lê Ngữ Băng làm phi tử được sủng ái nhất.
Đường Tuyết ôm bả vai Lê Ngữ Băng, các bạn nhỏ khác vây quanh hai người, tất cả đều gọi cô là "Hoàng thượng", cô vừa lòng gật đầu, biểu cảm giống hệt hôn quân.
Cô dùng móng vuốt vỗ vai Lê Ngữ Băng: "Ái phi, trẫm đang nói chuyện với nàng, nếu nàng không lên tiếng sẽ bị thất sủng."
Lê Ngữ Băng bày ra bộ dạng anh dũng hy sinh tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-hap-duong-phen/102003/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.