Một ngày mới nữa lại trôi qua. Cuộc sống bây giờ của cô rất thoải mái, tự do, tiền tài đều có đủ.
Dự định tiếp theo cô muốn làm đó là đem số tiền đầu tư và một công ty đáng tin cậy, trở thành một cổ đông lớn.
Chuyện đó cần phải suy tính kỹ càng, trước mắt cứ từ từ.
Tâm trạng hôm nay của Bạch Nhược rất tốt, nhưng vừa mở mắt ra đã thấy cả ngày hôm nay bao nhiêu là u ám. Cố Mặc đang đứng đợi ở ngoài cửa, Dương Tư cũng không vừa gì. Cả hai ăn mặc rất chỉnh chu, Cố Mặc thì lịch sự nhã nhặn, Dương Tư có phong cách năng động hai người trái ngược hoàn toàn.
“Hôm nay là ngày gì à?” Cô ngờ vực hỏi.
“Tôi đưa cô đi ăn sáng!” Nụ cười rạng rỡ của Dương Tư.
“Hôm nay phải lên toà, em quên rồi sao?” Cố Mặc nhẹ nhàng nhắc nhở.
Bạch Nhược vậy mà quên bén đi, cô còn không nhớ cái trò kiện tụng của nhà họ Lý kia nữa. Hôm qua gặp Lý Thanh Diệp cô cứ cảm thấy quên đi cái gì đó, cô ta cũng nhắc đến vấn đề này nhưng Bạch Nhược không để vào tai.
Dương Tư quay đầu nhìn Cố Mặc hỏi: “Tòa gì? Sao phải đến đó.”
Cố Mặc quay lại nhìn, ngạc nhiên hỏi: “Cậu không biết sao?”
Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng vẫn cắn răng đáp: “Không biết!”
Nụ cười rạng rỡ của Dương Tư bị dập tắt thay vào đó là điệu bộ cười thỏa mãn của Cố Mặc.
“Hai người các anh thôi đi, tôi đi thay đồ.”
Bạch Nhược rất nhanh đã khoác lên người một bộ trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-duong-cua-toi-khong-co-cho-cho-anh/950583/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.