Trong lớp của Bạch Nhược ai nấy đều cấm cuối vào sách vở, vẻ mặt tái nhợt miệng thì chuyển động không ngừng, cuộc thi cuối kì sắp đến gần. Bản thân không có sự chuẩn bị thì chỉ còn con đường chết, không có sự gian lận ở đây, vụ việc của Bạch Sang Sang làm cho thầy hiệu trưởng càng cảnh giác hơn. Vượt qua kì thi này họ còn phải đối mặt với một kỳ thi nữa đó là thi tuyển để vào đại học.
Bạch Nhược bỏ qua sự hấp tấp của những đứa bạn cùng trang lứa, kì thi chẳng là gì đối với cô.
Sau khi ngồi xe của Cố Mặc đến trường những con kềnh kềnh bắt đầu nhìn Bạch Nhược với một ánh mắt khác hẳn. Trên bàn ghế không còn những lời văn tục, nó đã bị người nào đó cố ý xóa đi, trên ghế cũng sạch sẽ không vương một hạt bụi nào.
Nếu 'bạn' đến vì những yếu tố xung quanh, thà rằng cứ nói chuyện với đồ vật vô tri vô giác còn hơn. Bạch Nhược đi đến ngồi ghế của mình, đôi mắt không có tiêu cự dường như đang lên một kế hoạch.
Cô nàng tóc dài có nụ cười tỏa nắng, đi đến gần Bạch Nhược thân thiện mà bắt chuyện: “Chào cậu, trong sắc mặt của cậu không được tốt cho lắm có chuyện gì sao?”
Bạch Nhược dừng mạch suy nghĩ của mình lại một chút, bày ra vẻ mặt giả tạo như ai kia mà đáp trả: “Tớ ổn!” Nói xong còn nở một nụ cười, nụ cười của Bạch Nhược còn chân thật hơn cô ta gấp mấy lần.
Không vì giám đốc Cố tao sẽ bắt chuyện với mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-duong-cua-toi-khong-co-cho-cho-anh/950552/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.