Tiêu Lê cứ thế náo loạn vài đêm, đang ở đêm thứ năm, tại lâu cao cấp nhất kinh thành Túy Hồng lâu, nơi Thúy Cúc đã từng làm người hầu, tổng bộ Hồng lâu, trong phòng hoa khôi Ánh Nguyệt, Tiêu Lê cư nhiên gặp được Trúc công tử.
“Ngươi đến rồi?”
Trúc công tử đứng dậy, một đôi mắt hoa đào say chuếnh choáng hơi hơi khép mở, lực hấp dẫn khiến Tiêu Lê thanh tâm dục quả cũng phải trố mắt rồi mới ổn lại.
Trúc công tử kén cá chọn canh, vẻ mặt hứng thú đi quanh Tiêu Lê hai vòng, rồi đứng trước mặt đưa tay để gần đầu đối phương,
“Nhanh như thế đã cao vậy rồi, tiểu Lê nhi, trước đây ta mắt vụng về, không phát hiện người lớn lên như vậy…như vậy…”
Tự nói hồi lầu, nam tử say khướt kia chỉ có thể mê ly nhìn Tiêu Lê, hắn tự cho là hiểu biết kinh thương, đầy bụng tài hoa, nhất thời trong đầu không tìm ra bất luận từ ngữ hoa mỹ nào thích hợp.
Tiêu Lê nghe xong lời đối phương, đã biết ba năm qua biến hóa rất lớn. Tự luyện “Niêm hoa tâm quyết”, Tiêu Lê thân thể xương cốt rắn chắc lên rất nhiều, không chỉ có cao lên không ngừng, da vốn khô quắt cũng trở nên khỏe mạnh sáng bóng. Màu da hiện giờ có chút hồng sắc, ngũ quan sáng sủa linh hoạt, tóc dài sáng bóng lóng lánh màu tím đỏ. Đã từng hỏi Thúy Cúc thế giới này sao lại có hình dạng kì dị như vậy, nhớ kỹ nàng nói có dị tộc nhân tóc vàng mắt xanh, nhưng người như y, chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/le-da/1973747/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.